Quả đúng là như vậy, trưa hôm đó, Thomas cùng ngài thanh tra và mấy viên cảnh sát khác ở trên xe đến biệt thứ của nhà Lecter. Vừa đến nơi, Thomas đã ngạc nhiên vì cổng không khóa. Anh bước vào bên trong và có một cảm giác thật lạ. Căn nhà này tĩnh lặng đến đáng sợ. Trời vẫn sáng, nắng vẫn chiếu rọi xuống lối đi nhưng dường như căn nhà này không có lấy bóng dáng của một con người nào. Chính xác hơn anh cũng không biết là phía bên trong có người không nhưng anh cứ có cảm giác nhìn từ bên ngoài vào nó thiếu sinh khí thế nào ấy.
Được mấy bước, Thomas và ngài thanh tra đã đến trước cửa phòng khách. Cửa cũng không đóng nốt. Hai người bước vào. Ngài thanh tra cất tiếng.
- Xin chào!
Chẳng có ai trả lời. Ngài thanh tra gọi thêm vài tiếng nữa nhưng vẫn không có ai trả lời. Cuối cùng ngài thanh tra nói lớn:
- Có ai ở nhà không?
Vẫn không có tiếng trả lời, chỉ có tiếng của ông vang vọng trong ngôi nhà rộng lớn. Thomas nhìn giá sách trong phòng. Anh cảm thấy có cái gì đó sai sai. Những quyển sách trên gia đều được để rất kỳ cục. Tại sao có những ngăn lại thừa chỗ trong khi có những ngăn lại chật ních thế kia. Thomas cũng để ý các quyển sách ở ngăn ít và ngăn nhiều đều là sách trong cùng một bộ nên loại trừ khả năng gia chủ để sách theo từng thể loại. Còn một lưu ý nữa là bộ sách này được chia làm nhiều tập khác nhau nhưng lại thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tu-bong-dem/2555897/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.