Sáng hôm sau, trên đường phố, Thomas đang đứng trước một quán bar vắng vẻ. Tom Evans không nói rõ địa chỉ nhưng theo những gì hắn ta chỉ dẫn Thomas đã đến được đây. Đã đến giờ đi làm nhưng Thomas không để ý, chỉnh lại cà vạt anh ta bước vào bên trong. Quán bar như bị bỏ hoang, trong quán không một bóng người. Ngồi xuống ghế, Thomas bất ngờ khi có một người đi ra:
- Quý khách muốn uống gì?
- Ờ... Tôi đến để tìm ông chủ ở đây!
Đó là lời mà Tom Evans dạy Thomas nói để được vào bên trong. Người nhân viên không nói gì xoay người vào trong. Thomas nhìn theo kẻ đó từ đầu đến chân. Đó là một người mặc một chiếc áo choàng hoodie. Hắn đội mũ cộng với điều kiện ánh sáng trong quán khiến anh không thể nhìn rõ mặt hắn. Giọng nói hắn khàn khàn khiến anh không thể phân biệt được là nam hay nữ.
Một lúc sau, kẻ đó bước ra, vẫn nhẹ nhàng như khi hắn xuất hiện.
- Hãy đi theo tôi!
Thomas theo kẻ đó đi vào bên trong. Trước mặt anh là một bức tường. Kẻ đó nói:
- Làm ơn! Hãy nhắm mắt lại!
Thomas làm theo, một mảnh vải được quấn quanh mắt anh.
“Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!” Thomas hơi giật mình. Cái gì vậy? Bức tường trước mắt anh đang mở ra ư? Anh không nhìn thấy gì hết. Âm thanh kia dừng lại. Một giọng nói đàn ông vang lên.
- Được rồi! Mở mắt ra đi!
Thomas bỏ khăn bịp mắt ra và nhìn về phía trước. Không gian xung quanh đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tu-bong-dem/2555843/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.