Ngụy Cẩn Phong cưỡi ngựa sóng đôi theo xe, cúi người, thấp giọng hỏi qua rèm:
“Tri Ngọc, nàng có muốn cưỡi ngựa không? Ta cố ý mang theo một con nữa.”
“Không cần. Lâu rồi không cưỡi, tay chân cứng cả rồi. Ngồi xe vẫn thoải mái hơn.”
Ta thản nhiên đáp.
Sắc mặt hắn tối lại.
Mẹ chồng bĩu môi:
“Bây giờ trong mắt Thế t.ử chỉ có vợ, chẳng còn người mẫu thân này nữa. Cả nhà ngồi chung xe, mà chỉ biết hỏi han một mình nàng ta, không thấy xấu hổ sao!”
Từ sau khi biết sự thật, Ngụy Cẩn Phong đã xa cách hẳn với bà ta.
Kiều thị dùng khăn che miệng khẽ cười:
“Tiếc là ân cần quá, người ta lại chẳng mảy may để ý đâu!”
Ngụy Cẩn Phong nắm chặt dây cương.
Ta liếc Kiều thị, khóe môi nhếch lên lạnh nhạt. Nàng ta lập tức tái mặt, vội im bặt.
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
Dọc đường dừng xe nghỉ chân, ta xuống xe vận động đôi chút.
Từ xa, có người cưỡi ngựa phóng đến:
“A Ngọc!”
“Tứ ca!”
Còn chưa kịp nói gì, Ngụy Cẩn Phong không biết từ đâu chạy tới, chắn ngay trước mặt ta:
“Vị này là tứ biểu ca?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tri-ngoc/5064876/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.