Phó Văn Đông mỉm cười: "Có thể là người trước cô đã để quên ở đây, cô xem tôi nói đúng không?"
Đúng gì chứ, hắn đúng là vô lý mà
"Nếu không tin, trong túi đó có thẻ sinh viên của tôi, cậu có thể xem thử."
“Được.” Phó Văn Đông gật đầu, nụ cười trên mặt thu lại một chút, vươn tay tìm thẻ sinh viên trong túi của cô, “Có thẻ sinh viên thật này.”
Hứa Thư: "......"
"Bạn sinh viên, bây giờ cậu đã đây là tứi của tôi rồi chứ?" cô tiếp tục, "Làm ơn trả lại túi cho tôi đi."
“Không được đâu.” Người đối diện tiếp tục làm càn.
"Còn chuyện gì nữa sao?"
"Tôi còn chưa kiểm tra xem có phải là thẻ sinh viên của cô không mà."
Hứa Thư nghiến răng: "Được rồi, cậu xem đi."
Hai từ đơn giản nhứng chứa đựng sự tức giận vô cùng.
Phó Văn Đông mở thẻ sinh viên ra, một tấm ảnh nghiêm chỉnh trên thẻ hiện ra.
Lúc chụp tấm ảnh này, Hứa Thư vẫn còn để tóc ngắn, đường nét khuôn mặt thanh tú mềm mại.
“Hứa Thư.” Hắn đọc tên cô mà giọng nói lại pha chút đùa cợt.
"Hiện tại có thể đưa cho tôi rồi chứ?"
“Đương nhiên là có thể.” Người đối diện để thẻ sinh viên lại chỗ cũ rồi mới đưa túi cho cô.
Hứa Thư nhận lấy, quay người bỏ đi, không thèm nhìn hắn một cái.
"Này, cho tôi phương thức liên lạc đi."
Nghe vậy, cô bước càng lúc càng nhanh, cô chỉ ước gì mình có thể chạy thật nhanh khỏi đây.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tong-toi-khong-muon-lam-the-than-cho-bach-nguyet-quang-cua-anh/2716865/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.