Thời tiết của Nam Chiếu vào tháng năm rất nóng bức, ánh mặt trời nóng rực chiếu trên đầu khiến người ta không mở nổi mắt.
Hứa Thư vừa mới từ thư viện đi ra, cầm ô che nắng chuẩn bị đến nhà ăn.
"Cô có định đi ăn không?"
Là Phó Văn Đông, hắn chậm rãi đi đến bên cạnh cô.
Hứa Thư phớt lờ hắn rồi đi về phía trước.
Trong đầu cô vẫn đang suy nghĩ về câu hỏi mà cô đã tự hỏi bản thân mình cô thực sự không có thời gian để quan tâm đến người bên cạnh hiện tại.
“Chúng ta nói chuyện nghiêm túc đi.” Phó Văn Đông vươn tay giật lấy ô của cô, nhân tiện giơ lên cao hơn, “Tôi cùng cô đến thư viện học nhiều lần như vậy, cô không thấy cảm động với tôi sao.”
Kể từ lần trước hai người gặp mặt, người con trai này đã đến kiếm Hứa Thư mọi lú mọi nơi.
Dù có xảy ra chuyện gì thì hắn cũng sẽ đến nhà ăn cùng cô, trốn học theo cô đến thư viện dù trời mưa hay trời nắng...
“Bạn học này.” Hứa Thư dừng lại, giật lại ô, “Tôi không có nhiều thời gian dành cho cậu đâu.”
“Không sao.” Người con trai một chút cũng không thèm để ý, “Tôi có rất nhiều thời gian, tôi có thể cùng cô hoan phí.”
Trên đường đi lúc này đã có rất nhiều người, có lẽ là vì độ nổi tiếng của Phó Văn Đông mà đến.
Vậy nên mấy người đí chỉ cần đi ngang qua cô thì sẽ lập tức quay đầu lại nhìn.
Phó Văn Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tong-toi-khong-muon-lam-the-than-cho-bach-nguyet-quang-cua-anh/2716863/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.