Đêm trước tiệc đính hôn, Hứa Thư trằn trọc trên giường không tài nào ngủ được.
Phần lớn nguyên nhân là liên quan đến Thẩm Từ Sinh.
Triệu Niên Niên vừa nghe cô thở dài, không khỏi bật cười: “Làm gì mà buồn rầu thế?”
"Khó nói."
Đơn giản hai chữ.
“Chuyện đó có quan hệ với ai.” Triệu Niên Niên vén tầm rèm trên giường lên, đùa giỡn nói: “Mình hỏi này, ngày mai cậu có đi không?”
Hứa Thư nhắm mắt lại, không biết đang suy nghĩ cái gì.
“Cậu có đi không?” Người đối diện vươn tay lay người cô.
"Mình sẽ suy nghĩ," cô trả lời.
“Được rồi.” Triệu Niên Niên nằm trở lại chỗ cũ, “Cậu nhất định phải suy nghĩ cẩn thận, mình cũng cần phải suy nghĩ.”
Hứa Thư khó hiểu: "Cậu cần suy nghĩ cái gì?"
Khóe miệng cô ấy nhếch lên, có chút đắc ý nói: "Mình đang suy nghĩ nên trang điểm cho cậu thế nào, để đến lúc đó cậu sẽ là người xinh đẹp nhất."
"Ngày mai nữ chính không phải mình, cho nên không cần trang điểm gì cả."
"Hứa Thư, cậu nhất định phải có tự tin, ai nói ngày mai nữ chính không phải cậu chứ? Mình nghĩ nữ chính nhất định là cậu."
Cô ấy càng nói càng hăn, hoàn toàn không để ý đến Hứa Thư đã ngủ mất rồi.
*
Thẩm Từ Sinh trở về nhà, chính Tần phu nhân đã thúc giục anh trở về.
Tần Nhiêm cũng ở đó, cô ta ngồi trên sô pha nói chuyện với Tần phu nhân.
Bởi vì khoảng cách quá xa, anh không nghe được họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tong-toi-khong-muon-lam-the-than-cho-bach-nguyet-quang-cua-anh/2716858/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.