Hứa Thư thức dậy sớm hơn Triệu Niên Niên, bên ngoài trời có mưa nhẹ.
Cả thành phố chìm trong mưa cùng sương mù.
Thời tiết hôm nay không tốt, Hứa Thư nói trong lòng.
Trên bàn có ly nước ấm mới được rót, cô ngồi xuống, đưa tay gõ nhịp vào cốc.
Triệu Niệm Niên tỉnh dậy dụi dụi mắt, ngơ ngác hỏi: "Mấy giờ rồi?"
"Mười giờ ba mươi."
“Còn sớm như vậy.” Người đang nằm trên giường liền trở mình, quấn chặt chăn chuẩn bị tiếp tục ngủ, “Cậu không ngủ nữa sao?”
Hứa Thư trả lời, "Không ngủ nữa."
Muốn ngủ cũng không ngủ được.
"Chiều nay cậu có đi không?"
Hứa Thư vẫn như cũ nói: "Mình vẫn chưa nghĩ xong."
Cô thực sự vẫn chưa nghĩ xong, cô chưa từng gặp phải chuyện rối rắm như thế này.
“Mình nói cho cậu biết, thật ra trong lòng cậu đã có quyết định rồi.” Triệu Niên Niên nói, “Chỉ là cậu không có lý do để thuyết phục bản thân cậu chấp nhận mà thôi.”
Có lẽ đúng là như vậy.
Đêm qua, Hứa Thư đã suy nghĩ rất nhiều.
Ví dụ như nếu hôm nay cô đi, thì kết quả sẽ ra sao, nếu cô không đi...
Người nằm trên giường lại không nghĩ sâu xa như vậy.
“Cậu còn lo lắng chuyện gì?” Triệu Niên Niên không thể ngủ tiếp được nữa, cô ấy trực tiếp ngồi dậy.
Cô đang lo lắng chuyện gì chứ?
Là do lời nói đường đột của Thẩm Từ Sinh, hay là cô sợ anh sẽ thực sự đính hôn với người khác.
Hai người rất lâu mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tong-toi-khong-muon-lam-the-than-cho-bach-nguyet-quang-cua-anh/2716857/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.