Buổi chiều Hứa Thư cùng Triệu Niên Niên ra ngoài.
Hai người ra cổng trường bắt taxi, đi thẳng đến chỗ của Lục Nghiêu.
“Này, Hứa Thư.” Nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ, Triệu Niên Niên tò mò hỏi: “Cậu và Thẩm tổng, thật sự tới một nơi thế này ăn cơm à?”
Nơi này quá hẻo lánh, nhìn giống như một con hẻm cổ trong rừng, một cảnh vật hiếm thấy ở Nam Chiếu đầy náo nhiệt.
Hứa Thư hoàn toàn có thể hiểu được suy nghĩ của Triệu Niên Niên.
“Ừ.” Hứa Thư cười nói: “Mùi vị ở đây rất ngon.”
Cô gái hoài nghi nhìn xung quanh, nhưng cũng không nói gì thêm.
Xe dừng lại trước cửa quán.
Mỗi lần Hứa Thư cùng Thẩm Từ Sinh đến đây, đều thấy Lục Nghiêu cung kính đứng ở cửa, mỉm cười chào đón như một hình nhân.
Lần này lại không thấy, Hứa Thư cảm thấy tự nhiên hơn rất nhiều.
"Làm sao vậy?" Cô hỏi Triệu Niên Niên.
"Oa." Triệu Niên Niên kinh ngạc, quay đầu lại nhìn Hứa Thư nói: "Có chỗ thế này sao? Đúng là giấu đủ xâu."
Người bên trong hình như đã nghe thấy động tỉnh bên ngoài, cánh cửa lập tức mở ra.
Bởi vì khoảng cách quá gần, khiến Triệu Niên Niên sợ hãi lui về phía sau hai bước.
"Chào buổi tối."
Hứa Thư chưa từng gặp người này bao giờ.
“Xin chào.” Triệu Niên Niên lấy lại tinh thần, “Chúng tôi tới đây ăn cơm.”
"Hai vị có hẹn trước không ạ?"
“Hẹn trước?” Cô ấy quay đầu chớp mắt nhìn Hứa Thư, thấp giọng nói: “Tình huống này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tong-toi-khong-muon-lam-the-than-cho-bach-nguyet-quang-cua-anh/2714596/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.