“Ăn xong bữa tối thì cũng muộn rồi.” Hứa Thư giải thích.
Triệu Niên Niên 'ồ' một tiếng đầy thâm ý.
“Là thật.” Cô sợ cô ấy không tin.
Ai ngờ cô ấy bỏ ngoài tai câu nói này, tiếp tục hỏi: "Có ngủ cùng phòng không?"
Hứa Thư cười nói: "Đương nhiên là không cùng rồi."
Lúc nửa đêm cô có tỉnh lại một lần, khi đó Thẩm Từ Sinh cũng đã ra ngoài.
Ánh trăng chiếu vào phòng, anh bật đèn ngủ cho cô.
“Xem ra Thẩm tổng là một quân tử đích thực.” Triệu Niên Niên trầm ngâm gật đầu, tiếp tục nói: “Mình còn tưởng anh ta một mực giữ cậu ở lại là vì có mục đích khác.”
"Cậu đang vẽ gì vậy?"
Cô cầm bó hoa hồng cắm nó vào bình.
Khi cô hỏi câu này, cô ấy vẫn đang ngồi vẽ.
Triệu Niên Niên mỉm cười không trả lời.
*
Mấy ngày nay Thẩm Từ Sinh thực sự rất bận, nhưng buổi tối anh vẫn giành thời gian gọi điện cho Hứa Thư.
Chỉ nói những câu hỏi thăm bình thường.
Rồi nói những gì họ đã làm hôm nay, hoặc là hôm nay đã ăn những gì.
Gần mười một giờ, Hứa Thư ra ban công nhận điện thoại của anh.
“Xong việc rồi sao?” Cô cười hỏi.
Thẩm Từ Sinh nói, "Anh vẫn chưa bắt đầu làm việc."
"Vậy sao bây giờ anh lại gọi cho em?"
“Nhớ em.” Anh đáp.
Hứa Thư mỉm cười 'Ồ' một tiếng, không nghe ra bất kỳ cảm xúc nào khác.
Thẩm Từ Sinh thấp giọng hỏi: “Thư Thư, em không nhớ anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tong-toi-khong-muon-lam-the-than-cho-bach-nguyet-quang-cua-anh/2710765/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.