Hứa Thư cười an ủi: "Chúng ta đều ở Nam Chiếu, sau này còn có thể gặp lại mà, mình cũng đã nói cho cậu biết địa chỉ của mình rồi còn gì, cậu có thể đến tìm mình bất cứ lúc nào."
Triệu Niên Niên rơm rớm nước mắt nói đùa: "Sau này nếu như mình ở Nam Chiếu không thuận lợi, cậu nhất định phải giúp mình."
Cô nói "OK".
Khi Thẩm Từ Sinh đến, Hứa Thư còn đang nói chuyện với Mạc Tri Hàng.
Khi Mạc Tri Hàng nhìn thấy anh, biểu cảm của anh ta lập tức thay đổi.
Thật ra cô không nghĩ anh lại đến sớm như vậy, không ngờ lại đụng phải Mạc Tri Hàng.
Hầu hết những người xung quanh đều đã đi chỗ khác để chụp ảnh.
Chỉ còn lại ba người họ ở chỗ này.
“Xong chưa?” Thẩm Từ Sinh hỏi.
Hứa Thư gật đầu nói: "Chụp ảnh tập thể đã xong rồi, em còn phải chụp ảnh riêng với Niên Niên nữa."
“Được, cứ từ từ.” Nói xong, anh đưa mắt nhìn người đối diện, nhưng không lên tiếng nói chuyện.
Mạc Tri Hàng không nói chuyện với anh, anh cũng quay người, chắp hai tay sau lưng nhìn đi chỗ khác.
Tình hình líc này nhất thời trở nên lúng túng, Hứa Thư đứng ở giữa không biết nên làm thế nào.
“Hứa Thư!” Cũng may lúc này Triệu Niên Niên cách đó không xa gọi cô lại, “Đến lượt chúng ta rồi, nhanh đến chụp đi.”
Cô đáp lại, sau đó nói với hai người bên cạnh: "Anh Thẩm, thầy Mạc, em qua đó trước."
Mạc Tri Hàng 'Ừ'.
Thẩm Từ Sinh vỗ vai cô, ấm áp nói: “Cẩn thận đấy.”
Chuyện này... vẫn luôn an toàn mà?
Khi Hứa Thư rời đi, hai người họ bắt đầu âm thành khởi động chiến tranh.
“Nhìn Thẩm tổng thật rảnh rỗi như vậy, không biết có phải nhà họ Thẩn sắp sụp đổ rồi không.”
Thẩm Từ Sinh cười nhạt: “Không cần anh phải lo lắng bại, bây giờ Hứa Thư là bạn gái của tôi, tôi chỉ muốn đến đón cô ấy đi ăn mà thôi.”
“Anh theo đuổi Hứa Thư chắc cũng dùng thủ đoạn không đứng đắn như Thẩm Vi Thành nhỉ.”
"Làm gì có ai quan tâm đến quá trình" Anh khinh thường nhìn Mạc Tri Hàng, thẳng thừng nói, "Kết quả mới là quan trọng nhất."
Mạc Tri Hàng muốn phản bác lại lời anh nói, nhưng lúc này anh ta lại không nói nên lời.
"Tại sao anh lại tiếp cận Hứa Thư? Tôi và anh biết rất rõ ràng, anh không sợ tôi nói cho cô ấy biết mọi chuyện sao?"
"Tôi rất muốn biết chân tướng mà anh nói là gì đấy."
Anh ta chẳng qua chỉ muốn nói Thẩm Từ Sinh tiếp cận cô là vì có mục đích khác, chứ không phải vì thích cô.
Anh tiến lên nửa bước, ngữ khí bình tĩnh nói tiếp: "Anh nhìn xem hiện tại cô ấy tin tưởng anh hay tin tưởng tôi."
Nhìn nụ cười nhất định sẽ chiến thắng anh, Mạc Tri Hàng lại không hề tức giận.
Thẩm Từ Sinh cũng không chắc chắn 100% là Hứa Thư sẽ chọn tin anh ta.
*
Sau khi chụp ảnh xong, Hứa Thư và Triệu Niên Niên cũng không vội rời đi.
"Nhìn xem, Hứa Thư, Thẩm tổng cùng thầy Mạc vẫn còn đang nói chuyện sao?"
Hứa Thư miễn cưỡng kéo khóe miệng.
Từ hướng này nhìn lại, đúng là không cảm nhận được bầu không khí nồng nặc mùi thuốc súng giữa họ.
Hơn nữa, Thẩm Từ Sinh trên mặt còn mang theo nụ cười, nhìn từ xa càng thêm hòa thuận.
"Họ đang nói về cậu à?" Triệu Niên Niên hỏi.
"Mình?"
“Đúng vậy, dù sao thì cậu cũng là học trò cưng của thầy Mạc, bạn gái của anh Thẩm.” Triệu Niên Niên cảm động nói: “Cậu rất đáng để họ thảo luận.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]