Hứa Thư vẫn chưa thoát khỏi tình tiết của bộ phim, ánh mắt vẫn còn ngấn lệ.
Thẩm Từ Sinh thực sự không thể chịu được khi nhìn cô như thế này.
Không thể chịu đựng được nữa, yết hầu của anh trượt lên trượt xuống hai lần, anh liền không nhin được mà cúi xuống gần cô hơn.
Hô hấp hai người hòa quyện vào nhau, Thẩm Từ Sinh nhắm mắt lại, vươn ngón tay cái vuốt ve môi dưới của cô.
Ở bên nhau lâu như vậy rồi, nên Hứa Thư lập tức biết được anh đang muốn làm gì.
“Đợi…đợi đã.” Cô đặt tay lên ngực anh, nhẹ giọng nói: “Đừng làm loạn, ở đây có rất nhiều camera.”
Những lời này khiến Thẩm Từ Sinh bật cười, anh cố ý nhìn xung quanh, sau đó nói: “Chúng ta có làm gì quá đáng không?”
Thực sự... không, không phải như vậy đã là quá đáng rồi sao?
Hứa Thư lắc đầu.
Thẩm Từ Sinh hận không thể rèn sắt khi còn nóng liền nói: “Vậy em còn sợ cái gì?”
Cô biện hộ: "Em sợ anh..."
Đuôi mắt đào hoa xinh đẹp nhướng lên, môi mỏng cong lên, anh nghiêng đầu hỏi: "Anh thế nào?"
Hứa Thư không nói nên lời.
Nếu lúc nãy anh không có ý định hôn cô thì mất mặt biết bao.
“Không có gì.” Hứa Thư mím môi không nói nữa, tiếp tục chuyên tâm xem phim.
Phim điện ảnh thường có diễn biết rất nhanh, xem ra cô đã bỏ lỡ hết một khoảng rồi.
“Hứa Thư.” giọng nói của anh lại vang lên bên tai, rất từ tính, khiến da đầu cô tê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tong-toi-khong-muon-lam-the-than-cho-bach-nguyet-quang-cua-anh/2710741/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.