Lâm Dật Đường gặp lại Tô Nguyên ở đầu ngõ nhỏ. Tô Nguyên vẫn giống như thời niên thiếu, vẫn đôi mắt cong cong mỗi khi cười rộ lên, vẫn mái tóc vừa đen vừa thẳng mềm mại cùng làn da trắng trẻo hồng hào phơi nắng như nào cũng không đen đi.
Cậu nhìn thấy Lâm Dật Đường cũng hơi ngạc nhiên, giơ tay chào: “… Anh Lâm.”
Lâm Dật Đường cười cười: “Đã lâu không gặp, em mới về nước à?”
Tô Nguyên: “Dạ…”
Lâm Dật Đường lẳng lặng nhìn người đối diện, từ khi Tô Nguyên xuất ngoại, hai người bọn họ đã ba năm không liên lạc. Hết thảy tình cảm trước đây dưới dòng chảy của thời gian đều trở nên nhẹ nhàng, như lông chim lướt xuống trái tim, đưa tay ra không bắt được.
Lâm Dật Đường thích Tô Nguyên năm năm, từ thuở 17 đến tận khi 22 tuổi, từ yêu thầm đến công khai theo đuổi, hơn nửa thanh xuân tuổi trẻ đều có bóng hình Tô Nguyên.
Một người tiến, một người lùi. Theo đuổi lâu như vậy cũng chưa từng nghĩ tới liệu điều đó có đáng giá hay không nữa. Lâm Dật Đường đôi lúc cũng không rõ, bản thân là thật lòng yêu người này hay đơn giản chỉ là như một thói quen – thích cậu.
Tô Nguyên, so với Lâm Đường Dật nhỏ hơn 2 tuổi thế nhưng lại luôn rõ ràng mục tiêu của chính mình, cậu nói: “Anh Lâm, em muốn chờ Chung Nhiên trở về.”
Hai-mươi-tuổi Lâm Dật Đường tin tưởng rằng cho đi chắc chắn sẽ được nhận lại, thế nên anh nói: “Anh sẽ chờ cùng em.”
Anh cùng Tô Nguyên đợi hai năm, lại chỉ chờ được người Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tinh-vo-dung/35365/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.