Hôm đó thực sự khá tồi tệ, giữa hai người cũng không xảy ra chuyện gì. Diệp Phi không thể ngủ nếu không có nút bịt tai, Lê Tiện Nam làm việc và nghỉ ngơi không ổn định nên đã đi ra ngoài hai lần. 
Diệp Phi nép mình trong chăn bông, đầu óc mơ màng nhưng chợp mắt được mấy phút liền tỉnh lại. 
Lê Tiện Nam tắt đèn trong phòng cho cô, chỉ để lại một cây đèn ngủ có ánh sáng ấm áp. 
Diệp Phi lăn lộn trong chăn bông vì không hề cảm thấy buồn ngủ, càng về đêm yên tĩnh càng khiến thính giác của cô nhạy cảm, chỉ cần một âm thanh nhỏ nhất cũng sẽ khiến cô cảm thấy ồn ào và bức bối. 
Loay hoay một hồi lâu, Diệp Phi quyết định đứng dậy bật đèn. Cô vén chăn bông bước ra khỏi giường, ngay khi cô vừa bước tới công tắc thì cửa phòng bị mở ra. 
Lê Tiện Nam đứng ở cửa. 
"Không ngủ được?" Trên người anh thoang thoảng mùi thuốc lá, giọng nói êm đềm như màn đêm. 
"Em không thể ngủ nếu không có nút bịt tai." 
"Ba giờ sáng, tôi nên đi đâu để mua nút bịt tai cho em." Lê Tiện Nam cười khẽ, đứng dựa vào tường và hỏi cô, "Em có muốn ra ngoài đi dạo không?" 
"Ba giờ sáng đi ra ngoài?" Diệp Phi nói, "Nhìn gì?" 
"Em sẽ đi chứ?" 
"Đi." 
Nghe thấy Diệp Phi đồng ý, khóe mắt của Lê Tiện Nam hơi cong lên, anh đến ghế sô pha lấy áo khoác cho cô. 
Diệp Phi mặc áo khoác vào, hỏi anh đi có xa không. 
Lê Tiện Nam nói, có lẽ hơi xa. 
Diệp Phi ậm ừ, rồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tinh-that-lau/240821/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.