Truyện được edit và đăng tải tại Wattpad @jornehi75
Lê Tiện Nam thoáng lơ đễnh khi bị người hỏi "Còn anh thì sao?", anh nói nhỏ: "Đi ngủ đi."
Diệp Phi đồng ý, nhận ra những người khác trong phòng vẫn chưa chú ý đến cô. Cô đứng dậy cầm theo chiếc áo khoác của mình, ngoài cửa có người phục vụ rất tinh ý đưa Diệp Phi đến phòng riêng của Lê Tiện Nam.
Đây hẳn là nơi ở thứ hai của anh ngoài Cung đàn phía Tây.
Căn phòng rộng rãi có màu chủ đạo là màu xám, trên bàn đá cẩm thạch có những chiếc cốc màu vàng được đặt ngay ngắn, cô cầm một chiếc lên thì thấy dưới đáy cốc có khắc chữ N.
Diệp Phi hơi khát nên cô cầm một cốc lên, càng củng cố cho suy đoán anh thường sống ở đây.
Mở tủ lạnh ra, trong đó chỉ có nước đóng chai và đá viên.
Cả căn phòng không có nước ấm.
Diệp Phi bỏ qua ý định uống nước, quyết định đi tắm rửa rồi tìm giường ngủ, nơi này vắng lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Cô vùi mình trong chiếc chăn bông mềm mại nhưng không hề có cảm giác buồn ngủ, lướt nhìn đến tấm kính pha lê sạch sẽ phản chiếu màn đêm bên ngoài.
Pháo hoa vẫn chưa tàn, còn có thể nhìn thấy những tòa nhà cao tầng.
Diệp Phi nằm rất lâu mới ngủ được một giấc — thực ra, cô ngủ chưa tới nửa giờ.
Chất lượng giấc ngủ của cô luôn kém. Cô bắt đầu dựa vào nút bịt tai khi còn học trung học, nên hiện tại cô đã phụ thuộc hoàn toàn vào nó. Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tinh-that-lau/240820/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.