Mồ hôi đầm đìa lấm tấm trên trán của Phó Khanh Nhu làm cho Lãnh Đế Hàn ở cạnh túc trực không kiềm được tò mò cứ thế theo bản năng lấy tay đo nhiệt độ cho người phụ nữ. 
"Sao lại nóng thế, sốt ư? Hừ, phiền thật đấy." Lãnh Đế Hàn thuận miệng mà vứt thẳng mấy từ ra khỏi vòm họng khản đặc đầy mệt mỏi. 
Song anh cứ thích mạnh miệng thế chứ lương tâm anh lại không làm chủ được hành động của mình mà loay hoay đi tìm gì thứ gì đó. 
Phó gia. 
Nghe tin Phó Khanh Nhu - cô chị gái mình căm ghét bấy lâu nay nhập viện mà Phó Cầm Vy lòng rất lên sự vui mừng. 
Nhanh chân tìm bà mẹ cùng kế với mình mà thuật lại đầu đuôi câu chuyện mình biết một lượt. Nhưng thật không ngờ rằng điều này đã đến tai Tuyết Mai từ trước, chỉ thấy bà ta bắt đầu nghĩ ngợi gì đó. 
Một giọng nói vang lên "Mẹ đã sai người đến bệnh viện theo dõi nhất cử nhất động của Phó Khanh Nhu rồi. Chỉ cần người của Lãnh Đế Hàn sơ hở thì người của chúng ta sẽ khiến con nhỏ đó biến mất không một dấu vết. Rồi sẽ không còn ai làm kì đà cản mũi của con nữa, Cẩm Vy của mẹ à." 
"Haha, mẹ thật là cao tay...nhưng lỡ như mấy người mẹ cử đi không xử được con ả kia thì làm sao?" Ôm lấy tay 
Tuyết Mai, Phó Cầm Vy nũng nịu rồi lại lo lắng trước kế hoạch của mẹ mình nên cô ta thốt lên. 
"..." Ngậm ngùi một lúc khá lâu, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tinh-lanh-tong-la-chong-toi-/3584985/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.