Thẫn thờ từ nhà đến công ty của Lãnh Đế Hàn, Phó Khanh Nhu chần chờ trước cánh cửa lớn kia một lúc lâu.
Cương Trực thấy thế thì liền liên tiếng đánh tan bầu không khí lặng thinh giữa dòng người của vị thiếu phu nhân.
"Cô có cần tôi gọi cho boss xuống đón cô không?"
"Hả...À, không cần đâu. Tôi tự lên được." Phó Khanh Nhu nói.
Mặc dù có chút hụt hẫng không biết vì chuyện gì nhưng cô vẫn có thể tự đi tự đứng được. Đâu cần việc gì cũng phải trông chờ vào Lãnh Đế Hàn.
Rời bước tiến thẳng vào công ty, người phụ nữ vẫn như bao lần mà đi đến quầy lễ tân báo trước. Nhưng hình như ánh mắt của mọi người đều đã thay đổi, bọn họ nhìn cô với sự ngưỡng mộ và đôi người lại có chút ganh tị.
Mấy người đó ganh tị không phải là ghét cô hay gì đó mà họ ghen tị vì cô là vợ của boss, là thiếu phu nhân của nhà họ Lãnh cao quý, tôn nghiêm.
"Lãnh phu nhân, xin dừng bước!" Một âm vang bỗng truyền đến tai cô từ phía sau, chất giọng này quả là chói tai người nghe khiến Phó Khanh Nhu tò mò quay người lại nhìn xem.
Trước mặt cô bấy giờ không ai khác là Mạn Yên, cái cô trưởng phòng kĩ thuật hai luôn có ý đồ leo lên giường của chồng mình lâu nay.
Chưa biết chuyện nên Phó Khanh Nhu ngập ngừng hỏi "Cô là..."
"Tôi là Mạn Yên, trưởng phòng tổ kĩ thuật kĩ hai. Chắc hẳn cô Phó đây chưa được Lãnh thiếu cho biết nhỉ?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tinh-lanh-tong-la-chong-toi-/3584982/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.