Sáng ngày hôm sau.
Chật vật với sự thật rằng trời đã sáng, bản thân người nào đó vẫn mặc cả rồi gắng ngủ thêm lát nữa.
Quay người qua cạnh bên trái cho thoải mái, bàn tay của Phó Khanh Nhu dường như cảm nhận được có thứ gì đó khá săn chắc ngay lần đầu chạm.
Một khắc trong tiềm thức thấy lạ, cô lúc này mới mơ màng dậy sóng nghi ngờ rồi bừng tỉnh khỏi giấc ngủ. Đăm chiêu nghĩ ngợi, khuôn mặt thoát ẩn thoát hiện hai từ khó hiểu.
"Lãnh Đế Hàn? Anh ta sao lại ở đây...phòng mình mà?" Phó Khanh Nhu nhỏ giọng.
Thay vì hét toáng lên thì cô lại ung dung mặc kệ người đàn ông đang ngủ say kia, rụt bàn tay lại từ từ sải bước đi vào phòng tắm.
Ngay sau đó không bao lâu, ai kia cũng đã tỉnh giấc nhưng lại chẳng thấy cô nhóc đâu thì liền có ý định chuồn đi. Nhưng rồi lại bị áp đặt, truy hỏi từ đằng sau.
"Anh có nghĩ mình nên chuẩn bị một giải thích từ tối hôm qua cho tôi vào sáng nay không?" Đôi mắt lạnh lùng vô tình, một câu nói được thốt ra từ chính miệng Phó Khanh Nhu.
Nhưng cô thật không thể ngờ người đàn ông kia lại vô liêm sỉ hết mức như thế. Anh ta quay người rồi vứt cho cô mấy câu khẳng định "Đây là nhà của tôi, không lẽ tôi ngủ ở đâu còn phải được sự cho phép của cô, lại còn cần giải thích?"
"Anh..." Đúng là làm người ta tức đến không thể thốt thêm câu từ nào nữa, Phó Khanh Nhu đành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tinh-lanh-tong-la-chong-toi-/3584981/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.