Đình Tư Kì đang rất đau đầu về việc mọi người cứ không ngừng hô hoán Lãnh Đế Hàn và Phó Khanh Nhi trao nụ hôn thì một màn chấn động lục địa đã xảy ra. 
"Ưm...Lãnh Đế Hàn, anh hôn thật?" Phó Khanh Nhu nhỏ giọng đặt câu hỏi, cô cũng chẳng lạ gì cái tính của người đàn ông này mấy nhưng việc anh ghét nhất chính là việc bị mọi người kéo ra ép buộc. 
Tống Cửu Anh cùng hai mẹ con Tuyết Mai trợn tròn mắt một lúc mới hoàn hồn lại được, còn về Phó Kim Xuyên thì có vẻ bất ổn hơn hẳn. Anh bây giờ chỉ muốn chạy lên sân khấu tảng cho Lãnh Đế Hàn một trận nhừ đòn. 
Khép lại với tràng vỗ tay rạo rực cuối cùng cũng đến màn tung hoa cưới lịch sử, các cô tiểu thư thay phiên nhau chọn chỗ để tranh giành bó hoa tỉ đô từ cô dâu. Quay người ngược với ánh nhìn của tất cả mọi người bó hoa hồng đỏ tươi vô thức được ném ra. 
Nhưng lạ là mấy cô tiểu thư kia không ai bắt được cả, bỗng một tiếng nói quen thuộc truyền đến tai của nàng dâu xinh đẹp "Tôi bắt được hoa cưới của cô dâu xinh đẹp, lộng lẫy của chũng ta rồi." 
Vội vàng xoay người kiểm chứng, Phó Khanh Nhu vui mừng thốt lên "Thiên Tâm, đúng là cậu rồi." 
Hai cô bạn từ thuở đi học gặp lại nhau cứ thế ôm chầm mãi, nước mắt rơi xuống trên da mặt mịn màng, trắng nõn. Cố Thiên Tâm liền phủi phui sự đen đủi rồi lau nước mắt cho Phó Khanh Nhu. Còn không phải từ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tinh-lanh-tong-la-chong-toi-/3584970/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.