Biên tập: TBB
Hồi lâu Lâm Hữu Hành không mở miệng, nhưng lại tỉ mỉ nhìn Vu Tri Nhạc. Thời khắc này, cô thật giống một trang giấy trắng đã lật lại. Cô dường như không có gì, dù là tình thân hay tình yêu… Nhưng cũng giống như không cần gì cả.
Lâm Hữu Hành mỉm cười, nói: “Xem ra cô chuẩn bị xong rồi.”
Vu Tri Nhạc bừng tỉnh trở lại: “Sao cơ?”
Lâm Hữu Hành nhấp một ngụm latte: “Hôm nay tôi tới là muốn báo cho cô một tin.”
Bà ấy bỏ chân xuống, ngồi thẳng người: “Công ty đồng ý ký hợp đồng với cô, chúng tôi chấp nhận cả những điều kiện kia. Cô không cần hợp lại thành ban nhạc với Nghiêm An, có thể ra mắt một mình.”
Con ngươi Vu Tri Nhạc mơ hồ phát ra ánh sáng. Lâm Hữu Hành đã gặp rất nhiều loại ánh sáng không kiềm chế này trong ánh mắt của những người trẻ muốn theo đuổi mơ ước.
Nhưng rất nhanh, ánh sáng đó ảm đạm đi mấy phần.
Phản ứng của cô nằm trong dự liệu của Lâm Hữu Hành, bà ấy nói thẳng: “Mới chia tay với Cảnh Thắng mà ký hợp đồng với công ty nhà cậu ấy, cũng có chút khó xử cho cô.”
“Thế nên…” Lâm Hữu Hành nhìn cô: “Vừa rồi tôi mới hỏi cô chuyện kia.”
“Tâm tính cô khoáng đạt, là kiểu người tôi rất thích.” Người phụ nữ trung niên đặt hai tay lên bàn: “Lời cô vừa nói lúc nãy, tôi nghe ra cô muốn thoát khỏi ý khống chế của Cảnh Thắng. Nhưng tôi phải nói trước thế này, cô có tới công ty
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tinh-khong-dung-dan-say-me/3289761/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.