*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Thật trùng hợp, nơi mà Omega vừa chuyển tới lại là tầng trên nhà của học sinh trung học đang sống. Hôm nay Omega trở về thấy học sinh trung học, nhưng học sinh trung học vẫn là một bộ dáng rất lạnh lùng, hai tay đút túi, nhìn cũng không nhìn cậu một cái. Omega đáy lòng thở dài một hơi, nghĩ thầm, lúc hắn còn nhỏ mình còn ôm hắn, hiện tại chớp mắt đã lớn thế rồi. Đúng là cậu từng ôm học sinh trung học, chẳng qua khi đó cậu cũng không lớn, mười hai mười ba tuổi, học sinh trung học khi đó mới tám chín tuổi, đi theo phía sau cậu giống như cái đuôi nhỏ, "Thẩm ca ca" "Thẩm ca ca" gọi không ngừng, hiện tại lớn lên, ngược lại trở nên trầm mặc ít nói. Omega cũng nhận ra học sinh trung học thông qua một vết bỏng giống như tam giác ngược ở tai học sinh trung học. Kỳ thật cậu cũng không rõ lắm, chỉ là dựa vào trực giác nhìn ngũ quan mơ hồ cảm giác có hơi giống, nhưng nhìn thấy dấu vết tam giác ngược thì căn bản là có thể chắc chắn. Đó là do lúc trước Omega không cẩn thận đánh đổ chảo dầu, học sinh trung học vì bảo vệ cậu nên bị thương. Omega thở dài một hơi, hiện tại cậu ngay cả giao tiếp bình thường cũng khó khăn, lúc cậu nhìn thấy học sinh trung học lần đầu tiên vốn định chào hỏi, nhưng bởi vì mình ở chỗ Alpha thời gian dài phủ nhận chính mình, lại nhìn thấy dáng vẻ hung dữ của học sinh trung học, liền đành phải bỏ qua. Đúng như dự đoán, Alpha đã tìm thấy nơi cư trú của cậu. Alpha nhíu mày nhìn cậu, sắc mặt lạnh như băng: “Tới lúc phải về rồi.” “Về làm gì?” Alpha nhìn chằm chằm Omega giống thỏ trắng trước mặt, cáu kỉnh vì vừa phải đi một chuyến lúc này thế nhưng giảm đi không ít. “Nếu tức giận đủ rồi, thì có thể đi về đi.” Alpha nói không mặn không nhạt, phảng phất căn bản không để ở trong lòng, chẳng qua gã vẫn nhìn chằm chằm Omega. Gầy đi rồi. Alpha nghĩ thầm. Omega trong lòng một trận chua xót, đến bây giờ, alpha còn tưởng rằng mình đang giận dỗi. Giằng co một lúc, Omega nói: “Anh đi về đi, tôi không muốn gặp lại anh nữa.” Alpha đáy mắt ẩn ẩn sự tức giận, bắt lấy tay cậu nói: “Tôi nói, em nháo đủ rồi liền theo tôi trở về!” Omega tay bị nắm đến đau, trên cổ tay trắng nõn lập tức nổi lên một vòng dấu vết đỏ bừng, mỗi một lần đều là như vậy, Alpha cường thế hoàn toàn không nghe cậu giải thích. Trong mấy lần giãy giụa, Alpha sờ đến cổ tay Omega có một chỗ nhô lên, cau mày lật cổ tay lại nhìn, sắc mặt lại chợt thay đổi. “Đây là lúc nào làm hả?!” Đó là là một miếng thịt mới màu hồng nhạt tinh tế, thật dài, vết rạch có quy tắc, ngay ở chỗ này, từng dùng vật bén cắt vào da, tiến vào mạch máu. Đồng tử Alpha chấn động, hai tay buông lỏng khí lực, Omega mượn thế rút tay ra, biểu tình trên mặt Alpha rất phức tạp, hai tay giam cầm tay Omega, làm cho Omega chỉ có thể nhìn thẳng vào gã, giọng điệu mềm nhũn xuống: “Từ khi nào có?” Omega cũng không muốn cùng hắn tiếp tục dây dưa vô vị, cậu làm sao có thể nói lúc trước bởi vì ngửi thấy mùi tin tức tố của Omega khác trên người Alpha mà bất an đến cả đêm đều không ngủ được, không nhúc nhích nằm trên giường nhìn trần nhà suốt đêm, sắc mặt trắng bệch, thậm chí ngay cả phát ra giọng nói cũng không làm được. Còn cũng đã từng nghĩ tới đi giải phẫu để tương thích hơn với tin tức tố của Alpha, hiện tại từ đoạn tình cảm này tỉnh táo lại, Omega chỉ cảm thấy lúc trước mình thật sự là... Ngu ngốc tới đáng thương. Omega đương nhiên không thể đem những thứ này nói cho hắn biết, liền quay mặt đi: [Hình ảnh ở bên dưới nếu không thấy được thì mình chạm vào chỗ trống 3 giây nhé]
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]