Omega cuối cùng vẫn tự mình đến bệnh viện thăm khám, bác sĩ đề nghị tốt nhất là thay đổi hoàn cảnh, sau khi dặn dò xong, omega ra ngoài liền gặp phải một người trung niên toàn thân đầy máu được đưa vào bệnh viện.
Sau y tá có một nam sinh đầu hớt cao một tấc, hai tay đút túi quần, trên mặt ngưng trọng, omega bất ngờ không kịp đề phòng cùng học sinh trung học liếc nhau một cái, học sinh trung học không có biểu tình gì, lạnh nhạt liếc mắt một cái, omega nắm chặt phiếu kiểm tra báo cáo trong tay, cúi đầu.
Kiểm tra cho thấy rối loạn lo âu tổng quát nghiêm trọng và trầm cảm từ trung bình đến nặng.
Alpha bận rộn xong công việc trở về, đi một vòng cũng không tìm được bóng dáng omega, alpha không hiểu sao cảm thấy hơi bực bội, nới lỏng cà vạt, gọi điện thoại cho Omega: “Em ở đâu?”
Omega cẩn thận tiếp nhận điện thoại, mím môi, lại không nói gì, alpha lại nhẫn nại hỏi một câu: “Chừng nào về?”
“Không về.” Omega nói rất nhẹ, một chút cũng không cáu kỉnh, alpha cười lạnh một tiếng: “Cho em một tiếng, đi về, nếu như em không về sau này cũng không cần về nữa.”
Alpha chắc chắn rằng cậu sẽ hoảng sợ vì những gì mình nói, căn bản không để chuyện này ở trong lòng, gã nhìn về phía đồng hồ đeo tay, đã qua nửa tiếng, vẫn không nghe thấy tiếng mở cửa, alpha nghĩ, chờ một chút, nói không chừng omega đang trên đường về.
Qua một tiếng năm phút, alpha còn chưa nghe thấy tiếng người mở cửa, gọi điện thoại qua, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tinh-kho-lam/236682/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.