Như thế, chắc hẳn Nguyên Kinh đã sớm ngửi thấy mùi âm mưu.
Phong thư khi nãy không phải cho Điền Sùng Quang, mà là nhờ gửi cho Lâm Xương ở Bắc Cương, hắn có chức quyền, truyền tin đến Bắc Cương tiện hơn rất nhiều.
Đang suy nghĩ thì chợt nghe bên ngoài có tiếng bước chân nhè nhẹ, nhìn sang thấy lại là Thuận Thuận khuôn mặt căng thẳng trở về.
Hà Yến hơi nhíu mày, “Sao đã trở lại rồi?”
Lời còn chưa dứt, lại thấy một người theo sau Thuận Thuận đi vào, phi bào ô sa, vội vàng đến độ triều phục cũng chưa thay.
Thuận Thuận lúc này mới mở miệng, “Nô tài trên đường đến Điền phủ gặp Điền đại nhân, vừa vặn đại nhân cũng muốn tới đây…”
Điền Sùng Quang vẻ mặt ưu sầu, đi thẳng vào vấn đề, “Việc lớn không tốt…”
Hà Yến quay người, “Vào nhà nói.”
Điền Sùng Quang theo Hà Yến vào phòng, chưa kịp ngồi xuống đã đem việc Triệu Lập nói ra một năm một mười.
Hà Yến đứng yên cạnh bàn, mặt không biểu cảm, “Việc này sáng nay ta đã biết rồi.”
Điền Sùng Quang sửng sốt, “Chẳng lẽ là Phó đại nhân cho ngài biết?”
Hà Yến lắc đầu, “Buổi sáng ta đã xem tấu của Triệu Lập trình Hoàng đế.”
Điền Sùng Quang thở dài nói: “Vốn còn định nhờ ngài giúp đỡ kéo dài thời gian, để chúng ta chuẩn bị ứng đối. Nhưng thời thế thay đổi bất ngờ, bên phía Ninh Nguyệt Quan có chút nhiễu loạn, hôm nay tảo triều Hoàng thượng đã phái Triệu Lập về phương nam, dẫn theo năm vạn kinh sư, ta đi theo đốc quân, lần này là công dã tràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tinh-bang/1316674/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.