Hôm sau là ngày nghỉ, hai người ngủ thẳng đến khi mặt trời lên cao mới thức dậy, Thẩm Châm chỉ sốt nhẹ, qua một đêm không còn di chứng gì, sinh khí dồi dào giống như nhai hai củ nhân sâm. Cố Tích Hoa vốn là người có thói quen dậy sớm, chắc là đêm qua mệt mỏi tinh thần hoặc là có người con gái nằm trong lòng mà anh thoải mái ngủ thẳng đến mười giờ mới dậy.
Đây là lần đầu tiên Cố Tích Hoa qua đêm ở chỗ Thẩm Châm, sau khi tỉnh lại cảm giác thoả mãn quả thực không có lời nào tả xiết.
Hai người dính nhau một hồi mới dậy ăn trưa, với hoàn cảnh sinh trưởng của Cố Tích Hoa, không biết nấu ăn là chuyện đương nhiên, hơn nữa anh cũng thường ăn món Tây, ra nước ngoài cũng không cần nấu nướng, bữa cơm này đương nhiên là Thẩm Châm xuống bếp.
Cái gọi là đi ra phòng ngoài đi vào phòng bếp, có lẽ chính là nói về con người của Thẩm Châm nhỉ?
Mười tuổi cô đã theo bà Thẩm nấu cơm, học được tay nghề nấu ăn xuất sắc. Mong ước ban đầu khi học nấu ăn chính là vì năm ấy mười tuổi cô đọc được một câu trong sách —— rửa tay làm bát canh, thẹn thùng đợi chàng nếm thử.
Chậc chậc, rất lãng mạn.
Mà hiện tại, cô đã tìm được “chàng” rồi.
Nhất định phải thể hiện tài năng.
Fillet cá nấu ớt là món sở trường của Thẩm Châm, lo cho Cố Tích Hoa không ăn cay cô quyết định làm fillet cá nấu dưa chua.
Hai người rửa mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tien-sinh-co-phu-nhan/2962394/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.