Người đàn ông cách đó không xa dừng lại rồi quay đầu nhìn cô.
Lâm Tử Diên giống như thu hết can đảm bước về phía giường, cầm lấy chiếc áo choàng t4m quên lấy.
Cô quay lưng về phía anh, mặc áo choàng t4m lên rồi ném khăn t4m sang một bên.
Đ0ng tác tuy lưu loát nhưng Thẩm Tư Viễn ở phía sau vẫn nhìn thấy ngón tay cô run rẩy lúc rút khăn t4m ra.
Cánh tay trắng nõn dưới ánh đèn có chút chói mắt.
Mái tóc đen ướt đẫm, nhỏ nước lên sàn nhà, áo choàng t4m màu trắng.
Những màu sắc này như tạo thành bức tranh rực rỡ tuyệt đẹp, lộng lẫy đến mức khiến người ta lóa mắt.
Thẩm Tư Viễn lui về sau vài bước, tựa lưng vào tường, đôi chân dài vắt chéo, đôi tay không khỏi nghịch chiếc bật lửa.
Cuối cùng.
Lâm Tử Diên thay xong áo choàng t4m, cả người cũng thoải mái hơn nhiều.
Vừa nãy tuy cô choàng khăn t4m, nhưng vẫn luôn thấy lúng túng.
Bây giờ được bao bọc trong áo choàng t4m, cô quay đầu, thấy ánh mắt Thẩm Tư Viễn nhìn cô có chút thâm trầm.
Đôi mắt anh đen láy khiến người khác không nhìn ra cảm xúc. Dưới ánh đèn thủy tinh, gương mặt anh càng trở nên góc cạnh, dưới sống mũi thẳng tắp là đôi môi mỏng.
Nhất thời Lâm Tử Diên hơi thất thần.
Cô đang nghĩ, đàn ông môi mỏng đều bạc t1nh.
Nhưng khuôn môi Thẩm Tư Viễn lại rất đẹp, nếu hôn nhau, chắc cũng khiến người ta mơ màng.
Nhưng rất nhanh cô đã nhận ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tien-sinh-biet-cach-chieu-vo/2497783/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.