Không khí bên này vẫn rất náo nhiệt.
Trước sân khấu.
Việt Hải cúi người xuống, đưa đóa hoa hồng trong tay cho cô gái vừa rồi anh ta chú ý đến.
Bên cạnh không ngừng vang lên âm thanh ồn ào.
Trông Nhan Niệm cũng khá kích đ0ng: “Tử Diện, anh ấy tặng hoa cho cô đó.”
Bị bao nhiêu người nhìn, Lâm Tử Diên không khỏi có chút xấu hổ.
Hình như nhận hay không nhận đều phiền cả.
Cô hạ giọng, đang định nói gì đó.
Sau lưng bỗng truyền đến mùi hương quen thuộc.
Là mùi trầm hương chỉ có tr3n người anh.
Áo vest rộng lớn khoác lên vai cô, cô như đứa nhỏ được bao lấy, cứ thế rơi vào vòng tay Thẩm Tư Viễn.
Mọi người xung quanh thấy vậy thì bắt đầu ồn ào.
Biểu cảm Việt Hải run rẩy, để không mất mặt, cuối cùng anh ta đưa hoa trong tay cho Nhan Niệm.
Nhan Niệm cũng không để ý, vui vẻ nhận hoa tr3n tay Việt Hải, còn hôn gió với anh ta, cười nói: “Mắt nhìn không tệ.”
Vốn chỉ đến chơi, cô ấy cũng không để ý những chuyện phát sinh.
Chỉ là hôm nay không có nụ hôn may mắn. Việt Hải lần nào cũng hôn trán cô gái nhận được hoa cuối màn buổi diễn, xem như món quà của một quý ông.
Hôm nay chắc là tâm trạng không tốt, cho nên anh ta trực tiếp đứng dậy, tiếp tục biểu diễn.
Ở phía khác, Lâm Tử Diên ngẩng đầu đánh giá người đàn ông bên cạnh mình.
Không biết anh đã ở đây từ lúc nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tien-sinh-biet-cach-chieu-vo/2497781/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.