Dịch giả: ๖ۣۜCó๖ۣۜLẽ๖ۣۜTôi๖ۣۜYêu๖ۣۜEm
Biên: kethattinhthu7
Nam Phong điều khiển xe chậm chạp đi về phía trước, trong xe lão mù đọc nhanh Động Uyên chân kinh.
Kinh văn càng uyên thâm chữ càng ít, Động Uyên chân kinh chỉ có sáu mươi bốn câu. Trong khoảng thời gian ở chung này, lão mù hiểu rõ Nam Phong, mỗi lần học Nam Phong chỉ nhớ tối đa được mười câu, vì vậy lão mù chia Động Uyên chân kinh làm tám đoạn, mỗi đoạn tám câu.
Nam Phong tuổi còn nhỏ, đại địch trước mặt khiến tâm cảnh khó bình, không thể nhớ chính xác kinh văn, liên tục đọc sai.
Lão mù sửa mấy lần nhưng Nam Phong vẫn đọc sai khiến lão nổi giận, hất tung rèm vải tát Nam Phong một cái:
- Sao lại nhát gan như vậy, sau này lâm trận đối địch, chắc ngươi chỉ biết ngồi co quắp chờ chết?
Một tát này của lão mù thật sự có lực, Nam Phong bị đánh choáng đầu ù tai, suýt ngã xuống xe:
- Sư phụ, con không sợ, con chỉ không muốn người chết.
Lão mù ngẩn ra, lát sau mới dịu giọng nói:
- Vi sư biết rồi, là ta không tốt, trách oan con, con nhanh bình ổn tinh thần, gắng học thuộc kinh văn.
- Dạ.
Nam Phong gật đầu đồng ý.
Nhưng lúc lão mù truyền dạy kinh văn, trong đầu hắn toàn hiện ra cảnh lão mù bị Lâm Chấn Đông đánh chết nên kinh văn vẫn bị đọc sai.
Lần này lão mù không đánh hắn, nhẹ giọng nói:
- Vi sư là tội nhân, sư môn giữ lại tính mạng của ta là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-thien/3139673/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.