Dịch giả: ๖ۣۜCó๖ۣۜLẽ๖ۣۜTôi๖ۣۜYêu๖ۣۜEm
Biên: kethattinhthu7
Ra khỏi thôn trấn, đi về phía nam hơn mười dặm, phía trước xuất hiện một con sông.
- Sư phụ, phía trước có sông lớn chảy theo hướng từ đông sang tây, rộng hơn một dặm, nước chảy rất xiết, không kết băng.
Nam Phong báo.
- Ừ.
Lão mù đáp.
Nam Phong nói kỹ càng như vậy là vì cung cấp manh mối, để lão mù phán đoán có thể thừa cơ chạy trốn hay không. Thấy lão mù vẫn không có phản ứng gì, Nam Phong chỉ có thể nói rõ:
- Sư phụ, nếu như người không sợ lạnh, có thể nhảy vào trong nước, có lẽ sẽ trốn được.
- Không có tác dụng đâu, Lâm Chấn Đông có tu vi tinh thâm, đừng nói chỉ có một dặm, dù là hai dặm hắn cũng có thể nhảy tới.
Lão mù trầm giọng nói.
- Sao hắn có thể nhảy xa như vậy?
Nam Phong kinh ngạc, hỏi.
Lão mù vén rèm vải, ngồi dựa vào thành xe:
- Tu vi từ Đại Động tấn thân lên Cư Sơn chính là cánh cửa lớn nhất của người tu hành, một khi tấn thân Cư Sơn là có thể điều khiển tử khí lăng không phi hành. Tu vi Cư Sơn có thể lăng không hai dặm, Động Uyên có thể lăng không năm dặm, nếu tấn thân Thái Huyền, một lần mượn lực có thể nhảy xa tám dặm. Tu vi Lâm Chấn Đông gần đến Động Uyên, dòng sông rộng một dặm này sao làm khó hắn được?
Nam Phong nghe vậy càng uể oải, thở dài.
Lão mù nghe thấy hắn thở dài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-thien/3139671/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.