Liễu Mê Đình nghe nói như vậy cũng không suy nghĩ gì nhiều, cứu người một mạng tạo thất cấp Phật. Hắn nhanh chóng cởi y phục ra, đem Hàm Tình ôm đến trước người. Liễu Mê Đình vốn đối nam tử không hề có hứng thú, thậm chí khi nhìn thấy mỹ thiếu niên như Hàm Tình cũng không có phản ứng, cho nên phân thân của hắn lúc nãy vẫn mềm.
Nằm xuống đất, Liễu Mê Đình nằm thẳng bên cạnh suối nước, nghĩ Hàm Tình ngồi trên người hắn sẽ dễ chịu một chút, ai biết Hàm Tình lại không ngồi lên trên, mà vươn chiếc lưỡi trắng mịn nhẹ nhàng liếm phân thân của Liễu Mê Đình, sau đó ngậm vào trong miệng, cẩn thận lên xuống. Bị đầu lưỡi của Hàm Tình khiêu khích, bị khoang miệng mềm mại chăm chú bao quanh ma sát, phân thân của Liễu Mê Đình dần dần có cảm giác.
Chẳng bao giờ được hưởng thụ lọai cảm giác phiêu phiêu dục tiên này, Liễu Mê Đình say nặng trong đó, đến khi lên đỉnh, bắn vào trong miệng Hàm Tình, mới chợt cảm thấy kinh hãi. Hắn xấu hổ rướn người đứng lên, lại thấy Hàm Tình cười quyến rũ nuốt thứ vẩn đục xuống, sau đó đem tiểu huyệt của mình nhắm ngay phân thân của Liễu Mê Đình, chậm rãi quỳ xuống.
Một loạt động tác cật lực tác động đến vết thương của cậu, tiên huyết liền trào ra, Hàm Tình mơ hồ vẫn chưa nhận ra, dược lực đã hòan tòan phát tác, kích thích bản năng vặn vẹo vòng eo của cậu, dùng nội bích ma sát, khiến Liễu Mê Đình tiến nhập càng sâu hơn.
Hàm Tình kỳ thực đã rất mệt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tham/129735/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.