Liễu Mê Đình cực kỳ có danh tiếng trong nghề, không phải vì võ công vô địch thiên hạ, cũng không phải vì không phạm sai lầm, mà vì trong tình cảnh nguy nan nhất vẫn có thể bảo trì trạng thái âm trầm lãnh tĩnh, điều này sẽ giúp hắn trong thời gian ngắn nhất có thể vận dụng trí tuệ cùng võ công của mình để bù đắp sai lầm, vong dương bổ lao* cũng chưa phải muộn, mất thì phục lại, tuyệt đối có khả năng.
Trừ phi kẻ kia có khinh công cực cao siêu, tận lực hành tẩu đến mức không để lại vết tích, Liễu Mê Đình biết trong võ lâm, những người có công lực cao vậy không hơn mười ngươi, tân lang quan lúc nãy cưỡi ngựa đi qua hẳn có để lại vết chân. Hắn dựa vào dấu vết đó đi đến ngoài trấn khoảng ba dặm, vết ngựa cùng vết chân tách nhau ra bốn hướng, hình như là nhiều người tản đi.
Liễu Mê Đình quan sát vết chân trên mặt đất, tuy rằng mức độ không đồng nhất nhưng có thể phán định đại đa số người có khinh công không tốt. Tối đa nhất là bốn năm người có công lực cực cao, lý luận trên dẫn đến việc Hàm Tình chắc chắn đang ở cùng một chỗ với những người có công lực cực cao. Chăm chú phân tích tình huống, Liễu Mê Đình đã kết luận tiếp tục truy tìm mục tiêu. Chỉ cần nơi nào có năm sáu vết chân hắn chắc chắn sẽ tìm thử, hắn tuyệt không buông tha bất kỳ cơ hội nào, hơn nữa hắn rất bình tĩnh, lại có kiên trì, ngoảnh đầu chạy đến một hướng để truy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tham/129734/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.