Lại mấy ngày trôi qua, đoàn người Kiếm Các cuối cùng cũng đến Mẫn Kiếm sơn trang.
Mẫn Kiếm sơn trang nằm ở vùng trung tâm của Trung Nguyên, hơi lệch về phía nam bên cạnh thành Du Thủy. Quy củ của Mẫn Kiếm sơn trang vô cùng nghiêm ngặt, ngoài ngày đại hội luận kiếm, những lúc khác, người ngoài không được bước vào sơn trang, cho nên, những người tham dự đều chen lấn trong thành Du Thủy.
Lúc bọn Tiểu Xuân vào thành, đã đến giờ cơm trưa, vốn định tìm quán cơm nào đó lấp đầy bụng sau đó thì tìm chỗ ở, ai ngờ cả thành người chật như nêm, phàm là những nơi có bán thức ăn đều toàn người là người, chen chúc ăn, đứng ăn, còn cả một đám người ngồi bệt hẳn lên bậc thang để ăn.
Tiểu Xuân chưa từng nhìn thấy nhiều người như thế, nàng hoảng hồn nói: “Có chuyện gì vậy, sao lắm người thế?”
Mai Như và Tiểu Xuân đứng giữa đám người bị đẩy tới đẩy lui, đứng không vững, Mai Như gào lên: “Làm sao ta biết được!”
Tiểu Xuân cố sức ngẩng đầu, nhìn Hạ Hàm Chi nói: “Vào đó mua ăn?”
Hạ Hàm Chi chỉ lo thân mình, cố không chạm đến đám người xung quanh. Y phủi phủi quần áo, nói: “Ta không ăn đâu, các người tự nhiên đi.” Nói rồi y xoay người đi về phía góc đường. Tiểu Xuân nhìn bóng lưng y, cảm thấy kì quái, nói: “Y sao vậy, cơm cũng không ăn à?”
Mai Như thở hồng hộc mấy hơi, nói: “Ta, ta cũng không muốn ăn nữa!”
Tiểu Xuân: “….”
Hạ Hàm Chi đi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-son-co-quy/2315674/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.