Hạ Hàm Chi đứng ở cửa một lúc, Lý Thanh là người đầu tiên phát hiện ra y.
Thật ra Lý Thanh đã phát hiện ra y từ sớm, nhưng Hạ Hàm Chi không lên tiếng, hắn cũng không biết tại sao.
“Ùng ục….”
Lý Thanh khẽ kêu ùng ục một tiếng, Tiểu Xuân lập tức ngẩng đầu hỏi hắn: “Sao vậy?”
Lý Thanh xoay mặt về phía cửa, Tiểu Xuân nhìn sang, liền thấy Hạ Hàm Chi. Hạ Hàm Chi chả quan tâm mình vừa bị người ta phát hiện, giơ tay lên nói với mọi người: “Ta đã gọi chủ quán đưa bữa tối lên lầu, mọi người ở trong phòng ăn luôn cũng được.”
Tiểu Xuân vừa nghe đến ăn đã lập tức tỉnh táo hẳn, luôn miệng nói: “Được được.” Nàng đứng lên đối diện Hạ Hàm Chi, nói: “Huynh có gọi vịt quay rượu vàng không?”
Hạ Hàm Chi cười nói: “Tất nhiên.”
Một lúc sau, thức ăn quả nhiên được đưa đến tận phòng, Hạ Hàm Chi sắp xếp hai phần thức ăn, người trong Thanh Đào viện một phần ăn cùng nhau, còn lại thì ăn trong phòng Vệ Thanh Phong.
Khi tiểu nhị mang thức ăn lên, Tiểu Xuân đã sắp xếp phòng xong. Nàng sợ Lý Thanh giận dỗi, ngay cả giường cũng trải giúp hắn. Sau đó, nàng đi đến cửa sổ, mở cửa sổ ra, gió lạnh bên ngoài lập tức ùa vào, cũng có thể do đi đường mệt nhọc, Tiểu Xuân thấy trên người hơi ẩm mồ hôi, gió thổi vào lại không cảm thấy lạnh, ngược lại còn rất mát mẻ.
Từ cửa sổ nhìn ra ngoài, cả Xảo Lai trấn đều như trong tầm mắt, nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-son-co-quy/2315668/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.