Sau khi Đại Tông sư đi, mọi người trong sàn đấu vẫn không nói tiếng nào.
Mãi đến khi Vệ Thanh Phong bắt đầu sắp xếp các đệ tử đi người dân đến xem rời đi, mọi người mới kịp phản ứng.
Vệ Thanh Phong: “Tiếp theo, Kiếm Các muốn tuyển chọn đệ tử tham gia đại hội luận kiếm, không tiện để mọi người ở lại xem, mời mọi người rời khỏi.”
Một đống người vốn chỉ định đến xem náo nhiệt, không ngờ bị kích thích mấy lượt, lúc này cả đầu cũng tê cứng cả rồi, nghe Vệ Thanh Phong nói thế thì lần lượt bỏ đi. Cuối cùng, trong sàn tỷ võ chỉ còn lại đệ tử của Kiếm Các.
Hạ Hàm Chi thu hồi kiếm, phủi phủi quần áo chuẩn bị đi.
Vệ Thanh Phong gọi y lại: “Ngươi làm gì vậy?”
Hạ Hàm Chi tỏ vẻ đương nhiên nói: “Tất nhiên là đi, chứ ở lại làm gì.”
Vệ Thanh Phong: “Ngươi không nghe thấy sư phụ bảo chúng ta chọn đệ tử à?”
Hạ Hàm Chi nở nụ cười, nói: “Đại sư huynh, mấy cuộc tuyển chọn trong mấy năm qua đều là do ngươi chọn, có vẻ ngươi rất tâm đắc với mấy chuyện tuyển chọn này, tất cả giao cho ngươi đi, ta rất tin tưởng ngươi.”
Nói xong, y lại muốn đi, Vệ Thanh Phong thản nhiên nói:
“Nếu ngươi đi bây giờ, trận tỷ võ này xem như ta thắng.”
Hạ Hàm Chi: “…..”
Y không tưởng tượng nổi xoay người, nhìn Vệ Thanh Phong.
“Không ngờ ngươi lại không biết xấu hổ như thế.”
Vẻ mặt Vệ Thanh Phong hờ hững: “Ngươi cũng vậy.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-son-co-quy/2315656/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.