“Đến đây đi.”
Giọng nói trầm thấp vừa dứt, người đàn ông kia cũng rút kiếm xông lên, Vệ Thanh Phong khẽ né người qua một bên, kiếm phong vụt sát qua bên người.
Kiếm của người đàn ông kia rất dài, chiêu thức cũng khá linh động, trong tay Vệ Thanh Phong tuy vẫn đang cầm kiếm nhưng vẫn dùng các chiêu thức phòng thủ là chính.
Hai người ra chiêu với tốc độ cực nhanh, Tiểu Xuân nhìn mà hoa cả mắt, không thể nhìn thấy rõ.
“Muội muội cảm thấy thế nào?”
“Hả?”
Tiểu Xuân nghiêng đầu nhìn sang, thấy Mai Như đứng cạnh đang cười híp mắt nhìn nàng.
Tiểu Xuân ho khan hai tiếng: “A, cũng, cũng không tệ lắm.”
Mai Như liếc hai người bên kia, nói: “Đại sư huynh kia đúng là không lường được.”
Tiểu Xuân: “Hả?”
Mai Như: “Ý ta muốn nói đến thân thủ của y.”
Tiểu Xuân nhỏ giọng nói: “Tỷ xem hiểu à?”
Mai Như liếc nhìn nàng một cái: “Đùa à, dĩ nhiên là không hiểu rồi.”
Tiểu Xuân: “Vậy làm sao tỷ biết đại sư huynh khó lường?”
Mai Như nhìn Tiểu Xuân như đang nhìn kẻ ngốc: “Nhìn một lúc không phải sẽ thấy ngay sao?”
Tiểu Xuân kề sát gần Mai Như: “Tỷ nói cho ta biết tỷ thấy thế nào đi?”
Mai Như: “Ta dạy cho muội một cách đơn giản nhất.”
Tiểu Xuân: “Là gì?”
Mai Như: “Nhìn mặt.”
Tiểu Xuân: “….”
Mai Như: “Như muội ấy à.” Nàng đưa tay đặt lên cổ Tiểu Xuân, xoay cổ nàng quay về phía trận đấu, chỉ vào hai người bên kia nói: “Muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-son-co-quy/2315626/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.