Liễu Mi Vũ vô cùng sợ hãi, nàng ta không muốn sống một cuộc sống khốn khổ, cũng không muốn quay lại thời kỳ lang bạc trước đây, vì vậy nàng ta mới cố lấy hết dũng khí để cản đường Hạ Phóng.
Nếu như nàng ta phải trở về tiếp tục chịu khổ... Liễu Mi Vũ nghĩ, Tần Như Lương không muốn nàng ta nữa, hắn ta đã đuổi nàng ta đi, nàng còn trở về cuộc sống khó khăn đó làm gì?
Là do Tần Như Lương không cần nàng ta trước, chuyện này không thể trách nàng ta được.
Cuối cùng, Liễu Mi Vũ chấp nhận nghe theo sự vui sướng của cơ thể, không ngừng tiến tới.
Sáng sớm hôm sau, Tần Như Lương vừa tỉnh dậy thì đã có người tới phủ.
Người tới là quan binh thị vệ, yêu cầu Tần Như Lương mang theo ấn tín của đại tướng quân tiến cung.
Khi Tần Như Lương đến hoàng cung, toàn triều văn võ đều đã có mặt ở đó.
Hạ Phóng đứng đầu trăm quan cầm chiến báo của Triệu Thiên Khải trong tay, đọc từng chữ cho văn võ bá quan nghe, căn cứ vào đó xác định rằng Tần Như Lương đã mắc phải sai lầm trong tác chiến, cũng thỉnh hoàng đế định đoạt.
Hoàng đế trầm ngâm nói: "Tần ái khanh, ngươi có gì muốn nói không?"
Tần Như Lương quỳ gối trên đại điện, khí phách nói: "Thần có tội, làm cho Đại Sở bị tổn thất, làm cho tướng sĩ phải xuống hoàng tuyền. Thần hổ thẹn với sự tín nhiệm của hoàng thượng, hổ thẹn với chức trách đại tướng quân của mình".
Vừa nói hắn ta vừa giơ hai tay lên cao, trên tay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-nguyet-mot-kiep-hong-tran/367825/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.