Mà với tư cách là cánh tay trái đắc lực của hoàng đế, Tần Như Lương mới thực sự được hoàng đế trọng dụng.
Bây giờ hoàng đế ra lệnh cho hắn ta thẩm vấn Tần Như Lương, rõ ràng có ý định cất nhắc và trọng dụng, Hạ Phóng càng không thể để hoàng đế thất vọng.
Huống hồ Lễ bộ còn có Hạ Du ở đó, hắn ta tuyệt đối không để Hạ Du chiếm thế thượng phong.
Lăn lộn trong chốn quan trường không chỉ cần tài hoa và năng lực mà còn cần một cái đầu tuy sáng suốt nhưng phải giả ngây giả ngô và biết hùa theo người quyền lực.
Hạ Phóng làm quan trong triều cũng được vài năm, tuy rằng không đến mức thăng quan tấn tới, nhưng cũng có thể coi là thuận lợi trơn tru, ngoài đời cũng quen nhiều biết rộng.
Vừa vào đến cửa đã có nữ tử nghênh đón, vồ vập hỏi hắn ta: “Đại nhân, hôm nay thế nào rồi? Thẩm Nguyệt kia chết chưa?”
Hạ Phóng giơ tay nắn cằm của nữ tử: “Thẩm Nguyệt vẫn chưa chết, nhưng cũng sắp rồi. Một nữ nhân thôi mà, hoàng thượng muốn đối phó với nàng ta, thiếu gì cách. Uổng công ngươi nói ra sự thật, nếu không hoàng thượng còn bị chúng dối gạt nhiều”.
Nữ tử không khỏi lo lắng: “Hoàng thượng… sẽ không làm khó tướng quân chứ?”
Hạ Phóng cười khẩy một tiếng: “Đến bây giờ mà nàng vẫn còn quan tâm hắn ta? Nàng yên tâm, chức vị đại tướng quân của hắn ta và vinh hoa phú quý sau này coi như chấm hết rồi. Hôm nay ta ở trong ngục đã giúp nàng xả giận, đánh hắn ta một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-nguyet-mot-kiep-hong-tran/367824/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.