Sự rung động đó lan ra khắp tay chân Thẩm Nguyệt, mỗi sợi dây thần kinh của nàng đều bị dao động. 
Tô Vũ vẫn quay lại cùng nàng. 
Rõ ràng, sau khi nàng chạy mất, hắn còn có thể ngăn lại nhưng hắn không làm thế mà chọn lặng thầm đi theo phía sau, trước khi nàng vào kinh còn suy xét hết mọi thứ thay nàng. 
Thẩm Nguyệt lắng nghe giọng Tô Vũ, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời xám xịt bên ngoài. 
Thật ra lần này hắn đã ngầm đồng ý để mặc nàng làm theo ý muốn. 
Sau đó, quả nhiên có hai tiểu thiếp xinh đẹp bưng thuốc từ ngoài bước vào. 
Mùi dược thiện này là loại điều dưỡng thân thể, trị liệu thương tích. 
Chẳng qua là khi hoàng thượng ban hai cơ thiếp cho Tô Vũ, chính mắt Thẩm Nguyệt đã nhìn thấy rõ Tô Vũ tự tay giết hai người đó. 
Hai mỹ thiếp này là hai kẻ xa lạ, nhưng ngẫm lại, Thẩm Nguyệt cũng không nhớ rõ tì thiếp ban đầu có dáng vẻ thế nào. 
Hai người này chỉ cần ăn mặc thật đẹp, dáng người uyển chuyển, bước đi duyên dáng giống như hai người trước đó là ổn 
Đã qua lâu như vậy, hẳn là chẳng ai còn nhớ tì thiếp địa vị thấp hèn này trông thế nào. 
Huống hồ, Tô Vũ chưa từng dẫn hai tì thiếp ra ngoài lộ mặt, người ngoài căn bản không quen biết gì hai người này 
Tô Vũ quá rõ là khi hoàng thượng ban cơ thiếp, Hạ Phóng cũng không có ở đó nên hắn ta cũng chưa từng gặp hai người kia. 
Mặc dù Thẩm Nguyệt không biết Tô Vũ đưa hai người phụ nữ này 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-nguyet-mot-kiep-hong-tran/367782/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.