Hoắc tướng quân nói: “Chuyện sứ thần đến đã lan rộng khắp trong quân, việc đàm phán với Dạ Lương còn cần nhờ Tô đại nhân ra mặt. Tô đại nhân nên vào thành trước đã. Triệu tướng quân không bỏ mặt mũi được, chỉ đành nhờ ta ra mặt, mong Tô đại nhân nể mặt ta".
Hoắc tướng quân nhìn Thẩm Nguyệt và Hạ Du ở sau lưng Tô Vũ, nói: “Hai vị này là...”
Tô Vũ giới thiệu: “Đây là con trai của Hạ tướng, Hạ Du”.
Hoắc tướng quân hỏi: “Ngươi là con trai của Hạ Hiền ư?”
Hạ Du đáp: “Đúng vậy, bái kiến tướng quân”, vị Hoắc tướng quân này tràn ngập khí thế tướng môn, nhưng không hề kiêu căng như tên tướng quân ban ngày, ngược lại còn khiến người ta tôn kính.
Hoắc tướng quân lại nhìn về Thẩm Nguyệt, Tô Vũ nói: “A Nguyệt, đến đây”.
Thẩm Nguyệt tiến lên trên hai bước, Hoắc tướng quân nghe thấy Tô Vũ gọi nàng như vậy thì ánh mắt lập tức thay đổi.
Tô Vũ nói với Hoắc tướng quân: “Đây là Tĩnh Nguyệt”.
Thẩm Nguyệt gỡ mũ ra, thấy được vẻ già nua của vị tướng quân trấn thủ biên quan này sau khi nhìn rõ nàng.
Ánh mắt ông ta lóe lên, há miệng ra một lúc lâu vẫn không biết nói gì, nhưng biểu cảm giống như có rất nhiều điều muốn nói, lại không biết bắt đầu từ đâu.
Ánh mắt ông ta rưng rưng, lẩm bẩm: “Đã trưởng thành đến thế này rồi sao...”
Trái tim Thẩm Nguyệt bỗng nhiên chua xót.
Tô Vũ nhẹ giọng nói: “Nàng không còn nhớ chuyện xưa nữa rồi”.
Hoắc tướng quân tỉnh táo lại, vội vàng hồi thần, quỳ xuống trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-nguyet-mot-kiep-hong-tran/367624/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.