Hạ Du nhìn qua: “Tiểu gia sợ bẩn tay, ngươi đút cho ta đi”.
Nhìn dáng vẻ sống trong nhung lụa lại cực kỳ thèm đòn của hắn ta, Thanh Hạnh thật sự chỉ muốn lấy gậy đập chết hắn ta thì thôi.
Nhưng dù nàng ta có khó chịu đến mấy thì cũng chỉ có cách quỳ xuống, xé gà đút cho Hạ Du ăn.
Hạ Du lúc thì muốn uống nước, Thanh Hạnh phải lấy nước đút cho hắn ta, lúc thì muốn ăn điểm tâm, Thanh Hạnh lại phải cầm điểm tâm lên đút.
Thẩm Nguyệt thấy Hạ Du thật sự xoay Thanh Hạnh vòng vòng, huống hồ chính hắn ta cũng tỏ vẻ hưởng thụ, cho nên không khỏi bật cười.
Tiểu cung nữ này sao có thể là đối thủ của tên Hạ công tử hoàn khố này được.
Hạ Du nói không sai, giao Thanh Hạnh cho hắn ta đúng là rất ổn thỏa.
Thanh Hạnh bên kia bị sai đi sử lại, Thẩm Nguyệt thư thái ăn uống.
Đến đêm khuya, thị vệ thay nhau gác đêm để đảm bảo an toàn, thị vệ nào không gác đêm thì tụ tập lại ngủ một chỗ.
Thẩm Nguyệt vốn là ngủ trên xe ngựa, nhưng Tô Vũ đang ở trong xe nàng, nàng mà về xe ngủ thì hơi không tiện.
Không biết Tô Vũ đã tỉnh chưa, nếu tỉnh rồi thì cũng nên ăn chút gì đó.
Nên Thẩm Nguyệt bèn cầm ít nước và đùi thỏ với lương khô đi về chỗ xe ngựa.
Thanh Hạnh còn đang hầu hạ Hạ Du thấy vậy thì vội vàng qua hỏi: “Công chúa muốn đi nghỉ ạ? Có cần gọi Tô đại nhân dậy không ạ?”
Thẩm Nguyệt nói: “Không cần, Tô đại nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-nguyet-mot-kiep-hong-tran/367604/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.