Tần Như Lương bắt lấy cái bát đặt lên bàn rồi nói với Ngọc Nghiên: "Còn không mau đi thay y phục cho công chúa đi? Nếu như hoàng thượng trách tội chậm trễ thì không ai có thể thoát tội".
Thẩm Nguyệt tỉnh táo lại, biết lần này mình không được phép từ chối.
Tần Như Lương chờ trong sân, Ngọc Nghiên vội vàng đi tới rương y phục lấy ra một bộ y phục cùng trang sức để thay cho công chúa vào cung.
Đó là một bộ y phục màu lam, vạt áo cùng tay áo được thêu hoa tinh xảo, cổ áo tôn lên chiếc cổ cao duyên dáng của Thẩm Nguyệt, thắt lưng không thể buộc vừa quanh eo cho nên sẽ được thắt ở dưới ngực để vạt áo bớt lỏng lẻo.
Màu lam của bộ y phục còn tôn lên nước da trắng ngần của Thẩm Nguyệt, nàng bảo Ngọc Nghiên đánh chút phấn cho vết sẹo trên mặt nhạt đi một chút nhưng khi liếc mắt nhìn qua thì vẫn còn thấy rõ ràng.
Mái tóc suông dài của nàng được thắt lại bằng một sợi lụa màu lam ở sau lưng.
Ngọc Nghiên trông còn lo lắng hơn Thẩm Nguyệt.
Hôm nay Tần Như Lương và Thẩm Nguyệt cùng nhau vào cung nên Ngọc Nghiên chỉ có thể ở lại Trì Xuân Uyển. Hoàng cung không phải là một nơi tốt đẹp gì, nàng ta hiểu rõ hơn ai hết cho nên làm sao có thể không lo lắng.
Thẩm Nguyệt vỗ vai nàng ta nói: "Đừng lo, chiều nay ta sẽ quay về".
Ngọc Nghiên nói: "Nô tỳ biết công chúa không thích Tần tướng quân nhưng hôm nay công chúa cùng vào cung với Tần tướng quân thì nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-nguyet-mot-kiep-hong-tran/367447/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.