Viên nhớ ra anh, nhưng lại quên đi bọn họ đã từng yêu nhau? Làm sao có thể như thế được.
Đối với anh, đây giống như một trò đùa hài hước nhất trên thế giới!
Nhắm mắt lại, anh hít sâu một hơi, lại mở mắt ra, đôi mắt hoàn toàn lạnh lẽo, "Tôi không tin."
Phải, không tin rằng một tình yêu khắc cốt ghi tâm như vậy lại bị cô lãng quên.
Không tin người phụ nữ sẵn sàng yêu mình, cho anh sự ấm áp, lại triệt để quên đi tình yêu của họ.
Trừ phi cô đích thân nói cho anh biết, nếu không, anh vĩnh viễn sẽ không tin!
Quan Xán Xán biết rằng bây giờ có nói gì cũng vô ích, vì vậy cô ngồi trở lại chiếc ghế bên cạnh, trong khi anh đang đứng thẳng, hai tay buông thõng bên hông nắm chặt thành nắm đấm. Anh siết chặt lòng bàn tay, như thể đang dùng nỗi đau đó để tê liệt chính mình.
Một lúc sau, cửa phòng được mở ra, y tá đẩy Tô Viên ra ngoài.
Và khi cô nhìn thấy anh đứng ở phía trước, cô mím môi cảm thấy lo lắng.
Anh đang nhìn cô, nhìn cô bằng ánh mắt chuyên chú như dò hỏi, cho dù cô cúi đầu nhưng vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt của anh.
Nhưng khi y tá đẩy cô về phòng bệnh, anh không đi theo.
Tô Viên thở phào nhẹ nhõm, anh không đi theo cũng không sao, ít nhất tạm thời cô có thể ngừng suy nghĩ nên giải thích với anh như thế nào.
Chuẩn đoán của bác sĩ đưa ra, đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-lang/3314436/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.