Quách Bội lao đến như mũi tên, từ phía sau Trình Doãn muốn giật mũ áo của cô xuống, ai ngờ Trình Doãn đã nhanh hơn, nghiêng người né đi tránh để lộ danh tính.
Cô mạo hiểm che giấu thân phận đến đây, tất nhiên tâm thế phòng bị cũng ở mức cao nhất. Càng nói, cô không hề muốn hít thở chung một bầu không khí với ông ta chút nào.
"Là mày đúng không? Là mày nói cho bà ta đúng không? Tao đã nói phải nghe lời cơ mà? Sung sướng xong thì muốn gì cũng được cơ mà! Mày là con nào? Nói mau!"
Quách Bội như phát điên, vừa nhảy dựng vừa hét lên. "Tao với mày không thù không oán, tại sao hả?"
Dưới lớp mũ áo hoodie, gương mặt trái xoan lạnh lùng của cô gái không biểu lộ cảm xúc gì, nhìn sự tức giận của Quách Bội ở trước mắt chỉ giống như một chú hề đang diễn xiếc.
Phải, ông ta và nguyên chủ này không thù không oán. Nhưng thân thể này có đến ký ức của cả hai kiếp người. Nếu không phải cô được sống lại trong cơ thể này, có lẽ Trình Doãn sẽ mãi mãi là một diễn viên tuyến ba theo chân Trình Nhược, mang danh con gái của vị phu nhân thất sủng trong Trình gia mà an phận thủ thường, bình bình đạm đạm sống một cuộc sống yên ổn đến lúc già đi.
Nhưng đối với cô của hiện tại mà nói, quỹ đạo mà cô đi vốn không còn êm đẹp như trước nữa, càng không phải là một Đàm Ngư cao cao tự tại không màng ái tình của nhân gian.
Trình Doãn lướt qua ông ta, bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-lam-su-diu-dang-cua-em/474360/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.