Cùng lúc đó, chiếc đồng hồ Khổng Tước lại phát ra âm thanh ngân nga như tiếng chuông bạc, tiếng kim rơi như nhắc nhở nỗi bất an của người trong phòng.
Bà cụ mang đĩa cá hầm từ phòng bếp lên, đặt trên chiếc bàn kim loại vừa rộng rãi vừa kiểu cách Hoàng gia, nhìn ông già rồi lại thở dài một tiếng.
"Dì giúp tôi để ý bên ngoài... đợi khi nào bọn trẻ về để chúng tôi còn biết." Bà cụ nói với người giúp việc đứng bên cạnh, đã quá giờ cơm tối rồi, hôm nay là cuối tuần... sao bọn trẻ có thể làm việc muộn như thế.
"Vâng, để tôi ra ngoài xem thế nào..." Người làm lại vọi vã chạy ra cửa, ngó trước ngó sau một hồi, cánh cổng lớn vẫn như cũ đứng im không động đậy.
"Rõ ràng là muốn chống đối, vâng dạ qua loa rồi để đấy!" Ông cụ nâng cặp kính lão, đôi mắt già nua nhìn theo bóng lưng người làm có hơi thất vọng đi vào trong, lên tiếng than vãn.
"Còn không phải tại ông à? Người ta cuối tuần thì lo đoàn tụ, ông chỉ lo nói khích nó, rồi bao giờ hai vợ chồng già chúng ta mới có cháu nội ẵm bồng?"
"Nó nghe lời tôi à?" Ông cụ cho là không phải, lại bắt đầu lật thêm một mặt báo, nhưng ông còn hồi hộp hơn cả bà, có khi ngồi nửa buổi cũng chả đọc được câu nào vào đầu.
Bíp...
Tiếng còi xe kêu vang, người làm khi nãy lại tất tưởi chạy ra. Cánh cửa biệt thự vẫn luôn rộng mở, vì vậy khung cảnh ngoài sân vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-lam-su-diu-dang-cua-em-2/2582890/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.