Thanh Mộc nhìn bộ dạng nói chuyện của y rất thành thực, không giống như đang nói dối, trong lòng liền sinh ra hy vọng cực kỳ mãnh liệt, chẳng lẽ tiểu Vương thực có thủ đoạn nghịch thiên sao?
“Cậu cảm thấy làm như thế nào mới ổn thỏa nhất?” Gã cẩn thận hỏi thăm.
Vương Huyên suy nghĩ một chút, đoạn đáp: “Dĩ nhiên là tái hiện truyền thuyết rồi, trên có Liệt Tiên chiếu dọi, dưới có Bồ Tát truyền kinh, thiên nhân đạp mây mà đi, yêu nữ cưỡi phi long, tiên tử trên đường đi hái dâu, cùng gặp nhau dưới ánh trăng----”
Gã cảm khái, suy nghĩ xa xăm vẩn vơ, sau đó lại thở dài một hơi, Liệt Tiên Bồ Tát đều sống ở thời cổ đại, ngẫu nhiên gặp gỡ chẳng qua cũng chỉ là tàn cốt mà thôi.
Thanh Mộc nghe xong có chút khó hiểu, rốt cuộc thì thế nào mới được gọi là cụ thể hóa tiên phật? Hay lại yêu quái hoành hành, quần ma loạn vũ? Gã cảm thấy có chút mơ hồ?
Nhất là khi nghĩ đến người trẻ tuổi ở trước mặt có thể chất gọi quỷ, tức khắc trong lòng gã càng cảm thấy bất an, lông tóc dựng ngược.
Thanh Mộc cực kỳ nghi ngờ, chẳng lẽ tiểu Vương định đem một đám yêu ma quỷ quái nhét vào trong người lão Trần sao? Nhưng lão Trần sắp chết rồi, mọi người đều biết “hư không thể bổ”, liệu ông ấy có thể chịu đựng được không? Gã nghĩ ngợi lung tung một hồi!
...……
Vương Huyên đang suy nghĩ cẩn thận, làm sao mới có thể tẩy sạch quan hệ của mình với chuyện này, dẫu lão Trần nằm yên tại đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khong-bi-ngan/926799/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.