Tại cao nguyên Mạt Mễ Nhĩ, một số phi thuyền loại nhỏ đáp xuống, mang đi tất cả những thi thể, cùng với đó là xử lý đống áo giáp mà lão Trần chém nát.
Mạc Hải, Hạ Thanh, Trần Khải cũng không nằm ngoài những bộ thi thể được xử lý, chúng được đặt trên những cái cáng lạnh băng, có vải trắng phủ lên người.
Vương Huyên cảm thán, nhất định phải thực sự cận thận, còn sống là tốt nhất, không được đắc ý, đến đại tông sư cũng rơi vào tình cảnh phải nằm xuống, mà hiện ta gã còn cách ba người đó rất xa.
“Tiểu Vương, cảm khái gì thế, có đại tông sư do cậu đá chết đấy.” Ngô Thành Lâm cất lời.
Vương Huyên cảm thấy chắc chắn lão Ngô cố ý, lúc này gã không muốn nhắc đến chiến tích gì cả, chỉ mong điệu thấp đợi qua chuyện này qua đi.
Cũng có phi thuyền loại trung hạ xuống trên mặt đất đông cứng, cứu chữa người bị thương, trong phi thuyền có thiết bị y tế tân tiến, hơn nữa còn có nhân viên y tế chuyên nghiệp để điều trị.
Những người bị thương nặng đều nhanh chóng được đưa đi, còn ai bị thương nhẹ thì được băng bó ngay tại chỗ, rất nhanh mọi người đều được kiểm tra xử lý vết thương.
Vương Huyên cũng lẫn vào trong đó, đồng thời y còn cặn dặn Thanh Mộc trước, giả vờ bị trọng thương, nói trái tim mình xuất hiện vết rách, lúc này thương thế rất nghiêm trọng.
Tất cả cũng chỉ vì điệu thấp mà thôi, gã không muốn trở thành đóa hoa Cựu Thuật mới trong mắt người khác, càng không muốn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khong-bi-ngan/926798/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.