Lão Trần lướt dọc chừng mười mét, ở chỗ đứng ban nãy lưu lại tàn ảnh, tốc độ thực sự quá nhanh, nhiều người còn chưa kịp phản ứng.
Người trung niên gầy còm không còn nghi ngờ gì nữa chính là cao thủ, trong khi con mắt của người khác còn chưa theo kịp thân hình của lão Trần thì gã đã ra tay.
Trong tay gã một phiến mây tía quét ngang, đến cần cổ lão Trần, nguyên giống như một vầng mặt trời bốc hơi, sau đó nổ tung, muốn bao trùm đối thủ vào trong đó.
Lão Trần không hề có bất cứ sự chậm trễ nào, một quyền đánh vào mây tía, bùm một tiếng, đó là âm thanh của sấm sét, nơi ấy giống như có lôi đình nổ tung, đinh tai nhức óc, đất đá bay mù mịt.
Có không ít người trái tim đập mạnh dữ dội, nếu cứ như vậy, chẳng nhẽ lão Trần thực có thể đánh ra sấm sét chân chính sao? Cựu Thuật nếu như luyện đến loại đẳng cấp này, ở thời cổ đại cũng không thể xem thường.
Trong âm thanh trầm đục, tựa như có thiên lôi bổ trúng vào yêu vật, mây tía tức thì nổ tung, hóa thành huyết quang đỏ thẩm bắn ra bốn hướng.
Roạt roạt roạt!
Vùng mưa lớn màu đỏ tía tản ra, một bộ phận xâm nhập vào trong đất, có không ít thì bắn phá nham thạch màu nâu mà chỉ cao nguyên Mạt Mễ Nhĩ mới có, kèm theo tiếng răng rắc, đất đá cứng rắn hoặc vỡ tung hoặc bị mây tía đánh xuyên, để lại dấu vết lỗ chỗ như tổ ong.
Đám người chung quanh sắc mặt thay đổi, từng giọt mưa ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khong-bi-ngan/926790/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.