Tài phiệt, các cơ quan nghiên cứu từng khai quật ra một vài thi thể phương sĩ ở cựu thổ trong thời kỳ Tiên Tần, đã từng xét nghiệm, phân tích, những kết luận có thể tin tưởng được. 
"Cho nên, em đừng hoài nghi sự huy hoàng của cựu thuật trong thời kỳ đó, muốn đưa con đường này trở lại huy hoàng, lòng tin rất trọng yếu." 
Vương Huyên lập tức nghiêm túc, nói: "Lỗi do em, em trúng kế sách của họ, khiến cho cách nhìn của em trở nên tầm thường, ban đầu em tham gia là vì cảm thấy hứng thú với lớp thí nghiệm cựu thuật, về sau càng muốn không ngừng thăm dò con đường này" 
Trong lĩnh vực cựu thuật này, hắn chưa bao giờ mê tín, mới đầu hắn muốn đi theo dấu chân tiền nhân hướng về phía trước, cuối cùng hắn muốn tự thân đi nghiệm chứng con đường này. 
Lâm giáo sư có chút cảm xúc, nói: "Bây giờ, nền văn minh khoa học kỹ thuật phát triển, đối với người luyện cựu thuật, thời thời khắc khắc đều có thể cảm nhận được áp lực vô cùng lớn." 
Vương Huyên gật đầu, nhưng tín niệm trong lòng lại kiên định hơn, nếu như đi đến cuối con đường, cựu thuật không còn đường để đi, như vậy hắn hi vọng tự thân có thể tạo ra con đường! 
. . . 
Buổi chiều, Vương Huyên ở trụ sở nghiên cứu thể thuật, lĩnh hội căn pháp, cuối cùng đi xuống lầu, tiến về cư xá nằm bên ngoài cánh rừng, bắt đầu tụ khí dưới ánh trăng, nội dưỡng bản thân. 
Hắn để cho bản thân trở nên trống rỗng, trong lòng vô cùng trong suốt, ánh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khong-bi-ngan/926771/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.