Vương Huyên để tờ giấy bí bản thể thuật đã ố vàng xuống, cầm một thẻ trúc màu vàng thời kỳ Tiên Tần lên. 
Nó chỉ dài tám centimet, rất nặng, không giống như là cây trúc, mà ôn nhuận như ngọc, đây là món quà Thanh Mộc tặng khi gia nhập tổ chức thám hiểm. 
Dựa theo Triệu Thanh Hạm nói, từ vài chục đến trăm năm nay, cựu thổ tổng cộng đào được bốn phần thẻ trúc màu vàng, trong đó có hai phần bị các phương tranh đoạt, đã bị phân tán. 
Vương Huyên đoán, một phần thẻ trúc màu vàng hoàn chỉnh hẳn là có vài chục thẻ, rất khó để tập hợp đầy đủ các thẻ còn lại với nhau. 
Hắn nhìn hình ảnh được chạm khắc phía trên, sinh vật đầu người thân rắn sinh động như thật, nhưng rất khó để hiểu ý nghĩa của nó, hàng mẫu trước mắt quá ít, không cách nào lĩnh hội. 
Hắn đem thẻ trúc để qua một bên, trên con đường cựu thuật này, cần tích lũy từ từ, không cần quan tâm nhiều đến những kỳ vật Tiên Tần. 
Sáng sớm, Vương Huyên luyện căn pháp phương sĩ, còn hai ngày nữa hắn mới đi làm nên rất trân trọng khoảng thời gian sinh hoạt yên bình này. 
Sau khi toàn bộ cơ thể đầy mồ hôi, lần nữa nhìn thấy bí bản Kim Thân trên bàn sách, Vương Huyên không nhịn được đi tới. 
Trải qua thời gian cẩn thận quan sát và suy nghĩ, hắn tin kinh thư ố vàng là cổ vật, cũng không phải là đồ cũ, chỉ là những gì được ghi chép trong sách quá khủng khiếp. 
Cuối cùng, hắn nhịn không được, sau khi đánh răng rửa mặt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khong-bi-ngan/926770/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.