" Anh ôm Tử Tiễn một chút đi."
Thẩm Khê đem bảo bảo nhìn Tống Tử Hoành xê dịch, đáng tiếc nam nhân cũng không hứng thú, lên lầu thang sau chỗ ngoặt bàn tay to liền không kiêng nể gì câu ở trên eo em vợ.
"Anh lại muốn ôm em hơn"
Nữ nhân lập tức ném ánh mắt hình viên đạn đi qua, trừng hắn nói
"Có người nào làm cha mà giống như anh?"
Tiếp theo quở trách hành vi phạm tội của Tống Tử Hoàn
"Theo em đếm nha từ khi Tử Tiễn sinh ra anh chưa ôm nó quá mười lần,
Mặc dù so với em, nó mới thân với anh hơn "
Thẩm Khê đột nhiên đắc ý nâng nâng cằm, "Hừ" một tiếng nói.
"Tương lai nếu để thằng bé không thân thiện với anh, em cũng không nói giúp cho anh."
" Tương lai nó cũng sẽ gọi em là mẹ, em làm mẹ nó lại nhẫn tâm nhìn cảnh tượng con không nhận anh là cha sao?"
"Ai là mẹ của con trai?"
Gương mặt Thẩm Khê đỏ hồng toàn bộ.
"Em không đồng ý "
"Không chỉ có Tử Tiễn sẽ gọi mà Tử Huy cũng sẽ gọi"_
Thẩm Khê chú ý chỉ ra khuất mắt, vội phản bác nói.
"Em mới không thể sinh được đứa con lớn như Tử Huy được "
Tống Tử Huy so với cô chỉ kém 10 tuổi. Thẩm Khê không tự giác liên tưởng đến vấn đề luân lý này trong gia đình ngày xưa, trong đầu hiện ra một cái tiêu đề: Phụ thân tái hôn, mẹ kế thế nhưng chỉ hơn con trai lớn 10 tuổi!
Tống Tử Hoành tựa hồ cũng nghĩ đến, sờ sờ cằm, "ừ" một tiếng.
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khe/471178/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.