Sáng sớm hôm sau, Ngụy Huyên nhìn thấy bên cạnh Tống Tử Hoành còn có một cô gái, quả nhiên sửng sốt một phen. Tống Tử Hoành cười cười, nói, "Ngượng ngùng đã quấy rầy chị dâu, tối hôm qua cô gái nhỏ này chính là muốn cùng tôi tới, nói là lo lắng cho tôi."
Ngụy Huyên tuy rằng không hiểu vì sao em vợ lo lắng cho anh rể lại phải theo cùng, nhưng dù sao cũng là khách nên không muốn truy vấn quá nhiều, gật gật cho có lệ quan tâm một câu.
"Anh cùng Thẩm Hủy vẫn ổn chứ?"
"Ahhh, không có gì, cảm ơn chị dâu quan tâm."
Tề Trác Thắng nhìn bạn tốt nhẹ hơn ứng đối qua chuyện như vậy nghĩ lại bản thân còn vì hắn sầu nghĩ cả đêm, mắt đều đã quầng thâm, trong lòng có chút không cân bằng nói.
"Tối hôm qua ngủ cũng không tệ chứ?"
"Là cũng không tệ lắm."
Tống Tử Hoành ngẩng đầu, nhìn đến cặp mắt bạn tốt có quầng thâm, trầm mặc một chút.
"Lão Tề, anh tối hôm qua mất ngủ sao?"
Ngụy Huyên cảm nhận được ông nhà mình oán khí, nhéo một phen lên đùi, hắn.
"Là Khê Khê sao? Tối hôm qua ngủ có thói quen không?"
"Vâng, ngủ rất ngon."
Thẩm Khê trộm nhìn ánh mắt anh rể một cái, Tống Tử Hoành lập tức dắt lấy tay nhỏ cô đặt dưới bàn.
Ở đây lão Tề là người duy nhất biết rõ nội tình, tất nhiên quan sát đến biểu tình rất nhỏ trên mặt Thẩm Khê, nhìn thiếu nữ sắc mặt ửng đỏ, liền biết nhất định đã xảy ra chuyện gì, hắn cố ý làm rơi hộp đựng khăn giấy trên mặt đất,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khe/471169/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.