Mẹ Tống nói thẳng đánh vài tim Thẩm Hủy, ngực tưởng chừng như bị dao nhỏ cắt qua cực kì đau buồn, bàn tay đặt dưới bàn nắm thành quyền, sau một lúc lâu dứt khoát "vâng" một tiếng. Chẳng lẽ cuộc sống về sau mãi không tính qua khôi phục sinh hoạt sao? Thái độ của chồng làm tâm lý sau sinh của Thẩm Hủy có chút sầu lo.
Nơi đó vẫn đủ chặt sao? Nếu Tử Hoành đi vào không có được cảm giác suиɠ sướиɠ như trước đây nửa thì biết tính làm sao.
Sau khi tạm biệt mẹ chồng, Thẩm Hủy không sốt ruột ôm con về nhà mà là ở bên ngoài dạo một vòng.
Không khí ngày hè thực oi bức nhưng Thẩm Hủy phảng phất không cảm nhận được nhiệt khí, ở bên ngoài một gian quán nhỏ do dự không ngừng. Chủ tiệm ở quầy đã sớm chú ý tới vị khách lạ ngoài cửa, quan sát một hồi lâu mới ra cửa đem mời vào.
"Xin hỏi có thể giúp gì cho quý khách?"
Nữ chủ tiệm kéo thấp mái tóc đuôi ngựa tiệm ôn nhu hỏi.
Thẩm Hủy rối rắm một chút, mới nhỏ tiếng mở miệng nói.
"Tôi muốn mua chút... Thuốc kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ tìиᏂ ɖu͙©.".
Cửa tiệm này là do bạn bè mách cho, nghe nói chủ tiệm là người không nhiều lời, Thẩm Hủy mới suy xét tiến đến hiện giờ vừa thấy hóa ra đúng như lời đồn.
Sắc mặt nữ chủ tiệm vô dị, ôn hòa tiếp tục nói.
"Xin hỏi là cho cô dùng, hay là?"
"...Cho chồng tôi dùng"
Người kia tiếp tục kiên nhẫn dò hỏi, "vậy nguyên nhân về phương diện này của anh nhà là do đâu? Thời gian quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khe/471162/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.